Bà cụ Lục cũng chỉ thuận miệng như , Hà Hạ xong, bà lắc đầu: “Bà chỉ thuận miệng thôi, kỳ thật bà đây, cũng như , một bà già mù như bà, cũng thấy, chỉ lãng phí tiền.”
Hà Hạ đồng ý lời của bà cụ Lục: “Bà nội, bà gì , là thể , chúng thấy thì thể hít thở khí tươi mới của thủ đô, âm thanh của dân thủ đô.”
Lục Chinh Năng ở bên cạnh phụ họa: “Hạ Hạ đúng.”
Hà Hạ đầu về phía Lục Chinh Năng: “Chinh Năng, sắp xếp chuyện của công ty , chờ sắp xếp xong, báo cáo kiểm tra sức khoẻ của bà nội cũng , chúng liền Bắc Kinh du lịch.”
“Được.”
Chuyện cứ như hai vợ chồng quyết định. Bà cụ Lục nghĩ nghĩ, cũng phản đối.
Người ở thời của bà, đối với □□ thì mang theo sự kính sợ và ngưỡng mộ trời sinh, bọn họ xem □□ như là chúa cứu thế. Đến Bắc Kinh cũng là nguyện vọng của đa đồng lứa với bà cụ Lục.
Bà cụ Lục : “Đến lúc đó gọi ông, cha và của cháu theo, chúng cùng .”
Hà Hạ sảng khoái gật đầu, đời nơi ông nội, cha và xa nhất chính là thành phố, đến cả tỉnh cũng , nếu du lịch, khẳng định thể bỏ họ .
Triều Triều cũng ở một bên xem náo nhiệt: “Mẹ, , con cũng , con cũng .”
Bà cụ Lục tươi đầy mặt: “Được, , , đến lúc đó cũng dẫn cháu theo.”
Triều Triều lòng, tiếp tục dựa vai cha .
Một đám về nhà, bà cụ Hoàng và hai bà cụ khác đang chuyện phiếm sân.
Nếu gặp , tự nhiên là thể cứ như , vì thế Lục Chinh Năng ôm Triều Triều về nhà, Hà Hạ và bà cụ Lục đến hàn huyên với mấy phía bà cụ Hoàng.
Chờ khi hai bà cháu về nhà là một giờ .
Triều Triều dỗ ngủ. Lục Chinh Năng cầm cuốc đào đất ở sân, tối hôm qua Hà Hạ với , trồng ít rau ở sân, Lục Chinh Năng liền đặt chuyện trong lòng, liền nhân giữa trưa nay cuốc đất lên, như Hà Hạ cũng thể nhẹ nhàng một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-241.html.]
Hà Hạ thấy thế, trong lòng ngọt ngào.
Có thể đem lời của bạn để trong lòng, hơn nữa còn biến thành hành động, cảm giác đúng là .
Giữa trưa mặt trời nóng, từng giọt mồ hồi rơi xuống từ hai bên trán Lục Chinh Năng, Hà Hạ bếp tìm mấy củ khoai lang đỏ, lột vỏ cắt thành miếng, bỏ đường đỏ nồi nấu, khi nấu chín thì đổ tô để nguội.
Lục Chinh Năng cuốc đất xong trở về, canh khoai lang đỏ khéo nguội, Hà Hạ bưng một chén cho , đó với Lục Chinh Năng: “Em nấu nhiều, lát nữa bưng một tô qua biếu cho bà cụ nhà kế bên. Hôm qua nhà chúng mới chuyển đến bọn họ cũng tới cửa tặng đồ, chúng đáp lễ thì thích hợp.”
Lục Chinh Năng uống một cạn sạch canh trong chén, cầm đũa gắp khoai lang đỏ lên ăn: “Đều , em xem mà .”
Hà Hạ bưng một tô canh khoai lang lớn đến đối diện, bà cụ Hoàng mở cửa, tới mở cửa là một phụ nữ trung niên tuổi xấp xỉ Bành Văn Tuệ. Hà Hạ đưa canh khoai lang đỏ đến nhà bà , ở bao lâu liền về.
Triều Triều thức dậy, Hà Hạ bưng một chén nhỏ cho thằng bé, Lục Chinh Năng tắm một bộ quần áo liền .
Buổi tối về ăn cơm, hỏi thăm rõ ràng chuyện thuê giúp việc, hơn nữa hẹn với , chiều mai giúp việc sẽ tới nhà phỏng vấn.
Hà Hạ gật gật đầu, tỏ vẻ .
Buổi tối Hà Hạ tắm xong từ phòng vệ sinh , cô cái bụng dường như mấy ngày gần đây càng ngày càng lớn hơn một chút của , với Lục Chinh Năng: “Chinh Năng, xem em béo .”
Lục Chinh Năng qua Hà Hạ, bụng Hà Hạ quả thật lớn hơn chút: “ là béo một chút.” Lục Chinh Năng thấy thích hợp thế nào .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hạ Hạ, em là khi nào?”
Hà Hạ nghi hoặc mà ừm một tiếng: “Tháng bình thường, bất quá chính là chỉ là một chút, nhiều lắm, tới ba ngày, em còn tháng thời gian tìm trung y xem để điều trị thể.”
Lục Chinh Năng nhớ tới, tháng quả thật Hà Hạ với chuyện kinh nguyệt ít, lúc còn thể đợi, cùng cô khám.
“Vậy thời gian khám .”
Hai vợ chồng giường, tắt đèn, Lục Chinh Năng nhanh liền ngủ mất, Hà Hạ cũng mơ màng sắp ngủ, lúc sắp ngủ cô đột nhiên bừng tỉnh, cô mở đèn, dựa giường, giơ tay đếm ngày, khi đếm hai cô chút khách khí mà đánh thức Lục Chinh Năng: “Chinh Năng, Chinh Năng, tháng em chậm kinh nguyệt hơn một tuần, tính luôn ngày mai chính là ngày thứ tám.”
Cơn buồn ngủ của Lục Chinh Năng liền tan biến.