Trên đường tới, Lục Chinh Năng  cẩn thận kể  tình hình trong nhà với dì Tôn ,  đường tới dì  cũng  suy nghĩ cẩn thận.
“Bà chủ,  .” So với việc trở về  bảo mẫu  công cho , còn chẳng thà nhân lúc  tính là quá già  kiếm thêm ít tiền.
Hà Hạ  một tiếng: “Không cần gọi là bà chủ  ạ, cháu   quen, cháu tên là Hà Hạ, dì cứ gọi cháu là Hạ Hạ là .” Hà Hạ  lên: “Dì Tôn  đây với cháu, đây là chỗ ở của dì. Mỗi tháng cháu trả cho dì 80 đồng tiền lương, tết nhất cũng đều  lì xì, dì thấy thế nào?” Bây giờ vẫn là năm tám bảy, những công nhân chính thức trong nhà máy lương tháng mới chỉ  năm, sáu chục, tám mươi đồng  là  cao , tiền lương mỗi tháng của chị họ dì Tôn cũng mới  sáu mươi đồng thôi đấy.
Tất nhiên dì Tôn   gì là  hài lòng cả.
Dưới tầng  hai căn phòng, một phòng ở gần cửa, một phòng là ở  cầu thang, bà cụ Lục ở trong căn phòng  cầu thang đó, vì  gian phòng cho dì Tôn ở cũng chỉ  thể là gian ở gần cửa . Phòng thì cũng  nhỏ,  mười lăm mét vuông, bên trong  một cái giường, còn  một cái tủ đựng quần áo nhỏ, còn  một cái tủ đầu giường đồng bộ với giường.
Đồ dùng  giường là Hà Hạ  trải sẵn  buổi trưa, đều mới tinh, dì Tôn để bọc quần áo với  lượng  nhiều của  lên giường, trái tim đang treo lơ lửng  rốt cuộc cũng  thể hạ xuống .
Dì Tôn là một   nhanh nhẹn, mấy ngày nay ở nhờ nhà chị họ  học   ít thứ. Kết cấu của biệt thự nhà họ Ngụy và nhà họ Lâm giống ,  khi  bà lão và đứa nhỏ vẫn còn  dậy thì dì   lập tức tới phòng vệ sinh, lấy cây chổi lau nhà trong phòng vệ sinh  để lau dọn.
Hà Hạ đang xem tivi, ăn trái cây, thấy dì  chuyên cần, cô cũng vui, hai  trò chuyện, bầu  khí cũng vô cùng .
Trước khi dì Tôn lau dọn vệ sinh Lục Chinh Năng    ngoài. Anh mới  chuyển cửa hàng  trong thành phố, còn  nhiều đồ  sắp xếp xong.
Chuyến   của Lục Chinh Năng tới tận đêm khuya mới về tới, trong nhà   điện thoại,   gọi điện thoại tới phòng bảo vệ, nhờ  trai bảo vệ  thông báo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-244.html.]
Trước  Lục Chinh Năng bận rộn cũng thường xuyên tăng ca, mỗi  tăng ca trở về là đều   đói, hôm nay còn dư  ít xương sườn, Hà Hạ cho thêm cà rốt  nước trần xương sườn hầm lên. Đang lúc nhàn rỗi, nhàm chán đợi Lục Chinh Năng về thì  gói chút hoành thánh với dì Tôn.
Nhà đông , nên các cô gói  ít, để ở trong ngăn đông tủ lạnh,  bao lâu là    đông nhanh chóng .
Khi Lục Chinh Năng trở về Hà Hạ đang ngủ  ghế sô pha,   còn đắp một cái khăn lông mỏng, Lục Chinh Năng thấy , vô cùng đau lòng, bế ngang cô lên, chuẩn  bế  trong phòng. Hà Hạ  hành động  đánh thức, tỉnh dậy thấy là  thì thở phào nhẹ nhõm.
“Anh về   đói bụng ?”
Quả thật là Lục Chinh Năng  đói bụng: “Đói, trong nhà còn gì ăn ,  tùy tiện ăn vài miếng là . Em cũng thật là, mệt thì   lên tầng nghỉ ngơi ,   ghế sô pha cũng  đắp cái chăn , nhỡ  cảm lạnh thì  thế nào đây? Bây giờ em đang mang thai,   tùy hứng nữa.”
Hà Hạ  Lục Chinh Năng ca thán, xuống khỏi n.g.ự.c : “Em đây   là đang đợi  . Ây ya  đừng ca nữa, em  . Lần  nếu còn đợi  nữa thì nhất định em sẽ ôm giường, ôm chăn xuống. Tối nay em và dì Tôn gói hoành thánh, trong phòng bếp còn canh xương sườn ninh đấy,  chờ , em  nấu cho  một bát.”
“Không cần,  cần, tự   .” Lục Chinh Năng ngăn vợ , tự   phòng bếp.
Canh  đủ vị,  cần cho thêm gia vị, đổ  nồi bên cạnh đun sôi  cho hoành thánh  là xong,  cần kỹ thuật cao siêu gì cả, Hà Hạ cũng  khăng khăng nhất thiết  là do cô .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi Lục Chinh Năng cho hoành thánh  suy nghĩ một lúc,  cho thêm mấy cái,  nhớ khi Hà Hạ mang thai Triều Triều cũng ăn  ,  khi lát nữa cô cũng đói.  như dự đoán, hoành thánh lên bàn, Hà Hạ cũng thèm ăn. Lục Chinh Năng trở về phòng cầm hai lọ dưa muối Hà Hạ   ở huyện thành, mang  cho một ít  bát hoành thánh của Hà Hạ.
Nước dùng trắng nồng, từng miếng hoành thánh chen chúc trong bát nước dùng, bên cạnh  mấy ngọn cải xanh màu xanh nhạt đang trôi. Hà Hạ xúc một miếng cho  trong miệng, hoành thánh  gói thuần  thịt,  hề thua kém những quán chuyên bán hoành thánh ở đời  chút nào. Pha lẫn với nước dùng xương, cực kỳ thơm ngon. Khẩu  Lục Chinh Năng nặng, cho hết cả dưa muối và ớt  trong bát, nước canh trắng nồng biến thành màu đỏ.