Bên  Vương Hải Phương  lấy giấy  từ trong túi  và bắt đầu ghi. Kể từ khi bắt đầu  kinh doanh thì Vương Hải Phương  nhận   sự quan trọng của việc  tri thức, cô  bảo Hà Hoằng Nghĩa dạy cô  những chữ  dùng, bình thường cũng kiên trì  báo, gặp  chữ   thì hỏi,  đó còn bắt đầu luyện  chữ  giấy báo cũ nữa, bây giờ chữ  thẳng tắp ngay ngắn và  hơn  nhiều  .
Hà Hạ thấy cô  kiên trì,  thể nào từ chối  nên cô  cất tờ giấy nợ .
Vương Hải Phương bọn họ  ăn cơm ở nhà mới qua đây nên cũng  đói, cả Vương Hải Phương và Hà Hạ đều là  vội vàng nên cả hai quyết định  đến ngân hàng.
Đến ngân hàng chuyển khoản,  thấy tiền  chuyển  tài khoản  thì Vương Hải Phương mới thở phào nhẹ nhõm, cục đá lớn trong lòng cũng coi như  buông bỏ xuống .
Ngân hàng cách đó cũng  xa, hai chị em dâu  bộ về nhà, khi  ngang qua khu nơi mua bán của khu biệt thự thì cả hai    bên trong.
Các nhân viên kinh doanh ở khu bán nhà vẫn còn nhớ Hà Hạ nhưng  nhiều nhân viên kinh doanh  họ một cái đều  qua chỗ khác, một căn biệt thự rẻ nhất cũng bảy tám mươi ngàn, cả đời mua  một căn là  lắm ,  gì   trong vòng một tháng  thể mua  hai căn chứ?
Tiểu Triệu bước  từ nhà vệ sinh, khi  thấy Hà Hạ liền  ngơ ngác, ngay lập tức  tiến lên phía : “Chị Hà,  dạo ?”
Từ khi Tiểu Triệu đến nơi bán nhà cũng mới mở  một đơn thôi nhưng tiền hoa hồng của đơn  cũng khiến Tiểu Triệu giải quyết nỗi cấp bách  mắt, trong nhà cũng dư dả hơn một chút,  thời gian gần đây cuộc sống ở nhà   cũng trở nên  hơn. Cậu   cảm kích Hà Hạ,    còn bảo   mang ít đặc sản trong nhà tặng cho Hà Hạ, Tiểu Triệu cũng  tặng nhưng  dám .
Hà Hạ  thấy   cũng nở nụ : “Ừ,  ngoài  dạo, đây là chị Hải Phương của , họ Vương, chị  cũng đang  ý định mua một căn nhà gần nhà của ,  dẫn chị  qua đây xem thử. Chị Hải Phương, đây là Tiểu Triệu  dẫn em  xem nhà.”
Tiểu Triệu   thấy  khách hàng bỗng chốc cảm thấy  kích động,   ngọt ngào gọi một tiếng chị Vương,  lập tức hỏi Vương Hải Phương về yêu cầu mua nhà của .
Vương Hải Phương cảm thấy nhà của Hà Hạ cũng  : “Giống như nhà của em gái  là  , nếu như ở gần đó thì càng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-246.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Triệu lật cuốn sổ nhà  xem thử, xem xong liền : “Chị Vương, chị Hà, em  xem thử , gần nhà chị Hà  một căn nhà ở bên trái nhà chị Hà, chỉ cách nhà chị Hà một con đường mà thôi.”
Nghe Tiểu Triệu  như thế, Hà Hạ và Vương Hải Phương cũng  ấn tượng , đúng là căn biệt thự đó cách nhà của Hà Hạ  xa lắm,  nào  ngang qua cũng  thấy.
Hà Hạ  đầu qua hỏi Vương Hải Phương: “Chị Hải Phương, chị cảm thấy như thế nào,    xem thử ?”
Không  qua bên trong căn nhà, trong lòng Vương Hải Phương cũng  an tâm: “Đi xem thử nào.”
“Tiểu Triệu,  tiện ?”
Tiểu Triệu vội vàng gật đầu: “Tiện chứ tiện chứ, chị Vương chị Hà ở đây đợi em một chút, em  lấy chìa khóa.”
Chìa khóa đều để ở phòng tài vụ do kế toán giữ, Tiểu Triệu báo cáo với quản lý liền cầm chìa khóa   ngoài, lúc  xung quanh Hà Hạ và Vương Hải Phương đều vây kín , họ đều là nhân viên bán hàng ở bộ phận bán nhà.
Lần đầu tiên Hà Hạ và Lục Chinh Năng đến thì họ thấy cả hai trẻ tuổi nên cảm thấy     điều kiện kinh tế nên  tiếp đón,  đó đám   đều cảm thấy hối hận vô cùng,  thời gian  qua thường xuyên lấy chuyện   châm chọc Tiểu Triệu. Lần  Hà Hạ đưa  đến, những nhân viên bán hàng   dùng suy nghĩ cũ cảm thấy    mua xong một căn nhà chắc chắn   tiền mua căn thứ hai nên  bỏ mặc    tiếp đón.
Bây giờ   xem nhà , đám    trở nên hối hận, thừa lúc Tiểu Triệu  lấy chìa khóa liền tiến lên trò chuyện,  thừa cơ hội kéo  khách hàng Hà Hạ qua bên .
Đám  coi thường  khác  Hà Hạ và Vương Hải Phương   thấy nhiều  nên    buồn quan tâm.
Tiểu Triệu từ xa  thấy liền  nôn nóng,   nhanh chóng chạy đến chen chân đến bên cạnh Hà Hạ bọn họ: “Chị Hà, chị Vương, chúng   thôi.”
Hà Hạ và Vương Hải Phương  thẳng  hề  đầu . Khi  ngang qua cửa nhà , Vương Hải Phương chạy  nhà gọi Bành Văn Huệ  cùng, Thần Thần và Triều Triều đang hào hứng chơi trò xếp gỗ do Lục Chinh Năng mang về ngày hôm qua nên       ngoài, cũng may dì Tôn đang ở nhà nên bà cũng  thể  ngoài.