Bởi vì du lịch nên đến trung tuần tháng sáu mấy Lục Chinh Năng bắt đầu bận rộn.
Phản ứng khi mang thai của Hà Hạ cũng lũ lượt kéo tới. Nôn khan buồn nôn là bình thường. may mắn là nôn mửa, cũng thể ăn cơm. Ngoại trừ hành, gừng, tỏi thì món gì đặc biệt ăn cả.
Đến cuối tháng sáu, mấy Hà Hạ bắt đầu chuẩn quần áo và đồ dùng để tới Bắc Kinh . Bắc Kinh bên còn lạnh, vẫn mang theo áo dài tay và áo khoác. Lại sợ trời mưa, cũng cầm theo cả ô mưa, trừ mấy thứ thì còn gì nữa.
Sau nhiều bàn bạc về phương tiện để tới Bắc Kinh, cuối cùng quyết định một chiếc xe bus giường Lục Chinh Năng thuê của công ty vận chuyển hành khách, bảo công ty vận chuyển hành khách lấy hết chăn ga trong xe xuống, bằng của nhà , cũng thuê thêm một tài xế, chi phí thuê xe và tiền lương của tài xế chia đều cho mấy trong nhà.
Thuê xe xong, Bành Văn Tuệ thấy gian xe lớn như thì sửng sốt.
Hà Thụ Quốc mặc bộ quần áo mặc thường ngày con dâu biếu lúc ăn tết, ông cụ Hà cũng đổi mới phong cách ăn mặc, hai vui vẻ, tràn đầy mong đợi chuyến tới Bắc Kinh .
Ông cụ Hà cũng quyết định là khi trở về từ Bắc Kinh nhất định sẽ trở về quê quán một chuyến, chắc chắn giới thiệu tường tận về cảnh tượng của thủ đô cho mấy ông bạn già của .
Hà Hoằng Siêu là một đứa trẻ to xác, chơi cùng với một đám trẻ con ở bên cạnh xe.
Chờ mấy Lục Chinh Năng và Hà Hoằng Nghĩa bố trí xe xong, liền lục tục lên xe, cuối cùng hai Ngụy Kiến cũng lững thững tới chậm.
Lục Chinh Năng nhảy xuống xe: “Sao giờ mới tới, chờ hai lâu lắm đấy.”
Ngụy Kiến lau lau mồ hôi đầu, đỡ Viên Vân lên xe, Viên Vân phản ứng , tự dẫm bậc thềm lên xe, Ngụy Kiến thấy vợ lên xe an mới chuyện với Lục Chinh Năng: “Trước khi cửa giám đốc công ty tới, công việc quan trọng cần xử lý, xong là chúng vội vàng tới ngay.”
“Mau lên xe , lập tức lên đường.” Lục Chinh Năng lên xe , Ngụy Kiến cất hành lý xong mới lên xe.
Lần đầu tiên du lịch, đều hưng phấn, ồn ào náo nhiệt chuyện.
Những món ăn vặt như trứng luộc, lạc luộc nước muối là thể thiếu, bỏ cái giường ở chính giữa , bày một cái bàn nhỏ, để đồ ăn vặt lên cái bàn nhỏ . Ăn ăn, trong lúc rảnh rỗi bắt đầu túm năm tụm ba tụ tập đánh lơ khơ.
Mấy đứa trẻ chơi đùa vui vẻ ở một bên, đứa gào lên tới đứa khác, ngừng nghỉ chút nào. náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-248.html.]
Mấy bà cụ Lục, ông cụ Hà, Bành Văn Tuệ lúc lên xe say xe ăn chút gì đó ngủ giường. Hà Hạ và Viên Vân, Vương Hải Phương cầm lạc, trái cây dựa giường ở hàng cuối chuyện. Bất tri bất giác ngủ mất, chờ khi thức dậy, mấy đàn ông đánh lơ khơ cũng ngủ, đám con nít cũng ngủ ồn ào nữa.
Trời bên ngoài tối, Hà Hạ đồng hồ cổ tay, cũng bốn giờ hơn .
Hà Hạ dậy uống một ngụm nước, Lục Chinh Năng ngủ bên cạnh cô cũng dậy.
“Mấy giờ ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bốn giờ .” Hà Hạ trả lời Lục Chinh Năng: “Hay là chúng tìm một chỗ ăn cơm? Trời cũng muộn, buổi tối chúng lái xe ?”
Lục Chinh Năng lắc lắc đầu: “Buổi tối lái xe an , tối chúng sẽ . Anh với bác tài một câu.”
“Ừ.”
Lục Chinh Năng dặn dò bác tài, bao lâu trở về. Hà Hạ tới bên cạnh giường bà cụ Lục: “Bà nội, bà ngủ ạ?”
Bà cụ Lục ngủ: “Chưa, ?”
“Cũng gì, chỉ hỏi là bà đói bụng , khát nước thôi ạ.”
“Đói thì cũng đói, chỉ là khát.” Bà cụ Lục .
Hà Hạ mở một chai nước suối cho bà cụ Lục, bà cụ Lục uống xong cô vặn nắp chai , Bành Văn Tuệ cũng dậy, ba câu câu chăng chuyện phiếm.
Đến bảy giờ, rốt cuộc xe cũng dừng ở một quán ăn trong trấn, đói từ lâu, vội vàng xuống xe. Mọi ùa như ong vỡ tổ.
Ông chủ quán cơm thấy nhiều tới như thì lập tức đón: “Các vị ăn gì nào?”
Ông chủ xong, bà chủ cũng kịp phản ứng , cầm một tờ menu tới, để menu lên bàn, cũng xem qua, chọn món mỗi thích ăn.
Ông chủ quán cơm chính là đầu bếp, gọi món xong, bà chủ mang một bình lên cho , đó cũng bếp bận rộn.