Rất nhanh Dương Đại Song  trở , cô   xuống uống ngụm nước, ăn một bát cháo táo đỏ,   lên giường, bác gái Liêu còn bế đứa nhỏ đến bên cạnh Dương Đại Song, để cho  b.ú sữa .
Dương Đại Song còn  về sữa, nhưng cũng  để cho đứa nhỏ gặm gặm, nếu  thì   đến việc sữa  thông , mà lâu dần miệng đứa nhỏ cũng   sức.
Đứa bé  khỏe mạnh, cũng   sức, b.ú  ba ngày,    nhanh  b.ú   sữa. Bác gái Liêu vui mừng vô cùng, Dương Đại Song cũng  kinh hỉ.
Hầu Tử giặt tã xong  , bác gái Liêu  về, bà    chợ mua chút thịt dê về nấu canh thịt dê cho Dương Đại Song, phụ nữ mà  sinh con xong uống canh thịt dê là dễ về sữa nhất, lát nữa cho thêm ít cà rốt  trong canh dê, bác sĩ  dặn dò , Dương Đại Song sinh mổ,  ăn chút cà rốt để thông khí.
Hà Hạ và Lục Chinh Năng cũng   về, trong phòng bệnh  thể   ai nên Hầu Tử  tiễn bọn họ .
Đi  từ bệnh viện, Hà Hạ và Lục Chinh Năng   dạo, Lục Chinh Năng  với Hà Hạ về kế hoạch nghề nghiệp  .
Anh vẫn  kinh doanh hãng xe, nhưng  cần  chuyển trọng tâm ,  thể cứ  xe đạp mãi , bây giờ khắp phố đều là xe đạp, cũng  mấy hãng bán xe đạp, nhãn hiệu của xe cũng  giống , thị trường thì cũng  tới mức bão hòa, nhưng cũng cách  xa .
Bây giờ xe máy mới xuất hiện, Lục Chinh Năng  bán xe máy. Anh  tìm hiểu  , giá bán lẻ của một chiếc xe máy  tám ngàn đồng, cũng  những chiếc đắt hơn, tự nhập hàng thì giá sẽ rẻ hơn chút, nhưng cũng  đến ba bốn ngàn, giá tiền   thấp, Lục Chinh Năng  quyết định .
Hà Hạ ủng hộ Lục Chinh Năng bán xe máy, cô  với Lục Chinh Năng: “Bây giờ cải cách mở cửa,   nhiều  buôn bán như chúng . Có lẽ là bọn họ buôn bán  lớn, nhưng tuyệt đối cũng  tiền gửi ngân hàng. Đều  là đồ ăn, thức uống, quần áo bây giờ đều  cung ứng, chỉ cần  tiền,  ăn cái gì cũng , điều kiện sống cũng cải thiện hơn    nhiều. Chỉ còn mỗi việc  xa, bây giờ khắp phố đều là xe đạp,   chỗ nào cũng chỉ  thể  xe đạp hoặc là  xe bus, xe tuyến, những   ô tô cũng chỉ là một nhóm nhỏ, cho nên bán xe máy nhất định sẽ đắt khách.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-252.html.]
Những lời Hà Hạ , Lục Chinh Năng cũng  nghĩ đến,  nghĩ, chỉ là một cần một  thúc đẩy mà thôi. Người    là Hà Hạ thì là ai đây.
Nói là  liền,  bao lâu  Lục Chinh Năng  mang tiền tới nhà máy sản xuất xe máy, còn  một thợ sửa xe của cửa hàng  cùng với Lục Chinh Năng, mục đích Lục Chinh Năng dẫn   tới là để   học tập xem sửa chữa xe máy thế nào, nếu    khách hàng mua xe máy ở hãng xe của , kết quả xe máy xảy  vấn đề thì   tìm   sửa chữa ? Chẳng lẽ  một chút vấn đề nhỏ cũng  mang xe máy  về nhà máy hả? Một chút lợi nhuận kiếm   còn chẳng đủ cho tiền chuyên chở xe nữa là.
Bây giờ xe máy ở trong nước còn   nguồn tiêu thụ,   đến cửa đặt hàng, dù là  nhiều hàng, nhưng nhà máy sản xuất xe máy cũng vui lòng.
Lục Chinh Năng và thợ sửa xe ở  nhà máy hai tuần lễ, Lục Chinh Năng cũng  học sửa chữa xe máy trong lúc đàm phán hợp đồng.
Chờ khi Lục Chinh Năng trở về nhà, Triều Triều cũng   Hà Hạ đưa tới nhà trẻ ở gần tiểu khu .
Lúc Lục Chinh Năng  chuyện  cũng ngẩn : “Triều Triều nhà chúng  mới ba tuổi, ba tuổi   học  ?”
Lục Chinh Năng hồi tưởng lúc ba tuổi  đang  gì nhưng  thể nào nhớ  nổi. Chỉ là dựa theo hiện trạng khi  sáu tuổi vẫn còn  tiểu  bùn để chơi thì chắc là lúc ba tuổi cũng chẳng    cả.
Hà Hạ thấy  lạ với sự thiếu kiến thức của : “Bây giờ trẻ nhỏ đều  học từ sớm mà, những đứa trẻ ba tuổi trong tiểu khu chúng  đều   học , còn  đứa  từ lúc hai tuổi rưỡi  kìa. Chờ đám nhỏ lên tiểu học, còn  học đủ loại đủ kiểu tài nghệ,  xem xem bây giờ trong thành phố của chúng   bao nhiêu cung thiếu nhi và tổ chức huấn luyện đấy.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thế hệ  tám mươi là một lứa tuổi  đáng buồn, vì kế hoạch hóa gia đình nên đa  bọn họ đều là con một.
Mà khi cha  của bọn chúng ăn đủ no, mặc đủ ấm  thì sẽ bắt đầu quan tâm tới chúng hơn, vì  mà đủ loại lớp đào tạo, cung thiếu nhi  đời để đáp ứng nhu cầu đó.