Hôm Hà Hoằng Siêu Hà Hạ cũng tiễn, đưa cho hai trăm đồng, Hà Hoằng Siêu cũng tiền riêng, nhận: “Chị, em tiền mà, chị cần cho em, mua thêm chút đồ ăn ngon cho cháu ngoại của em là .”
Hà Hạ vẫn kiên trì đưa cho : “Em thì là của em, chị cho là chị cho, cháu ngoại em cũng thiếu đồ ăn ngon, em mau cầm lấy nào, nhà nghèo giàu đường (ở nhà thì nghèo cũng , nhưng đường thì tiền), ngại nhiều tiền.”
Vương Hải Phương và Bành Văn Tuệ cũng những lời như , bọn họ đều nhét tiền cho Hà Hoằng Siêu, cộng cả Hà Hạ cho, chuyến của Hà Hoằng Siêu tổng cộng nhận sáu trăm đồng. Đã là ít .
Hà Hoằng Siêu nhận tiền, : “Vậy chị về , chăm sóc bản cho .”
“Được , , đến thì gọi thoại về nhà, mỗi tuần gọi một .” Bành Văn Tuệ ở bên cạnh .
Hà Hoằng Siêu điều khôn khéo đáp .
Chuyến của Hà Hoằng Siêu, Bành Văn Tuệ bắt đầu lo âu từ khi lên xe, buổi tối ngay cả ngủ cũng ngon, đến khi Hà Hoằng Siêu gọi điện thoại về thì trạng thái của bà mới hơn chút.
Hà Hoằng Siêu tới một tháng, Hà Hạ nhận điện thoại gọi tới: “Chị, em thấy Tăng Văn Việt.”
Đã lâu Hà Hạ cái tên , chợt thấy, còn chút phản ứng kịp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hoằng Siêu bên vẫn đang thao thao bất tuyệt: “Trước dáng dấp trông cũng , nhưng bây giờ thì hỏng hết , què một chân, mặt cũng thêm một vết sẹo do d.a.o rạch. Em còn đặc biệt theo dõi , hỏi những xung quanh . Những đó , quá nhiều chuyện thất đức nên trả thù mới thành như .”
“Người lừa cưới, khi phát hiện thì mới ngã một phát đau điếng, đó vẫn hối cải, gian díu với một phụ nữ gia đình, chân của chính là chồng của phụ nữ chặt đứt, mặt cũng c.h.é.m thương. Bởi vì tàn tật nên mấy công việc khá khẩm chút đều thuê . Anh chỉ thể mở một sạp hàng nhỏ sống qua ngày, nhưng cứ ba ngày hai bữa đập phá, cũng là tại nữa.”
Hà Hạ chờ xong, lạnh một câu đáng đời, đó chuyển đề tài , hỏi công việc, cuộc sống của Hà Hoằng Siêu bên đó. Hai chị em chuyện mười phút mới cúp điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-257.html.]
Cúp điện thoại xong, Hà Hạ liền cầm tiền ngoài mua xương sườn.
Biết tên tra nam sống , Hà Hạ vui mừng. Chuyện vui như thế thì ăn mừng một bữa mới . Nếu như Hà Hạ mang thai, cô còn uống hai ly nữa kìa.
Hà Hạ dự sinh đầu tháng ba năm 88, lúc mới ăn tết xong, đây là năm Hà Hạ thấy nhẹ nhàng nhất, cần gì cả, chỉ chờ ăn là .
Sáng mùng năm tháng giêng, Hà Hạ dậy từ sớm ăn một chén lớn bánh trôi, bánh trôi là dì Tôn , gói nhân gì cả, nhưng xào đậu nành bột, trộn đường trắng, ăn vô cùng thơm. Bánh trôi thường ăn, Hà Hạ ăn một chén đến mức cảm thấy mỹ mãn.
Giữa trưa uống lên một chén lớn canh bắp và xương sườn. Ngủ một giấc dậy, Hà Hạ hắt một cái, còn tới hai giây, Hà Hạ liền cảm giác phía của gì đó chảy .
Có kinh nghiệm khi sinh Triều Triều, Hà Hạ vỡ nước ối, cô còn sợ hãi giống sinh đầu. Cô dậy, lấy từ tủ quần áo một cái quần mùa thu rộng rãi để , mặc thêm cái áo len, khoác một cái áo khoác giữ ấm, chân cũng để trần mà quấn một cái thảm lông xuống lầu.
Hôm nay là mười lăm, tới nhà chơi ít. Lục Chinh Năng đang đánh mạt chược với hai em Hà Hoằng Nghĩa và Hà Thụ Quốc.
Sắp tới giờ cơm tối, dì Tôn và Bành Văn Tuệ đang bận việc trong bếp, Vương Hải Phương bụng lớn đang chơi cùng mấy đứa trẻ trong sân.
Hà Hạ đến lưng Lục Chinh Năng, ván mạt chược của bọn họ đánh gần xong, Lục Chinh Năng bài, đợi ù 2 5 8 vạn. Lục Chinh Năng bắt bài cả hai vòng vẫn bắt .
Đã bắt đầu đau bụng đẻ, Hà Hạ cũng nghĩ đợi: “Em giúp bắt.”
Lục Chinh Năng nghiêng , Hà Hạ đưa tay sờ bài, mở , tám vạn, ù.
Lục Chinh Năng bắt lấy tay Hà Hạ hôn một cái, ồn ào vợ em vợ đưa tiền. Hà Hoằng Nghĩa và đưa tiền cho , Lục Chinh Năng tùy ý lấy đặt ở mặt , dùng bật lửa chặn .
Bọn họ còn đang xào bài, Hà Hạ nắm lấy Lục Chinh Năng: “Nước ối vỡ , nhanh đến bệnh viện.”