Nhìn thấy đứa bé, nhịn liền chọc một chút. Không ngờ sẽ Triều Triều dỗi ngược về, sắc mặt của lập tức , cả đều trông âm u.
Hà Hạ dựa đầu giường, thấy như , sắc mặt cũng trầm xuống.
Lục Chinh Năng sắc mặt cũng , quản lý cửa hàng dẫn tới cũng mặt đầy ngượng ngùng.
Lục Chinh Năng nhàn nhạt mở miệng : “Được , đứa bé các cũng xem , lời chúc của các chúng cũng nhận , qua tết tiệm mới mở cửa , bận rộn, các về .”
Quản lý cửa hàng hổ liên tục đáp lời, kéo nhân viên tiêu thụ rời . Ra tới bên ngoài, cách phòng bệnh xa một chút, quản lý cửa hàng bỏ tay : “Cậu bệnh hả? Ông chủ bà chủ đều ở đó, chọc con họ như , ông bà chủ nghĩ thế nào? Chính tìm đường c.h.ế.t thì thôi , còn liên lụy . Lát nữa liền trả bao thuốc cho .”
Quản lý cửa hàng phất tay áo bỏ , nhân viên tiêu thụ vội đuổi theo: “ chỉ chọc đứa nhỏ một câu, cần thiết chuyện bé xé to chứ? Nhà ai chọc trẻ con như chứ? Hơn nữa, đứa nhỏ cũng dỗi .”
Âm thanh của hai xa dần.
Hà Hạ vẫy tay bảo Triều Triều tới bên cạnh cô, Hà Hạ đưa tay ôm chầm Triều Triều: “Triều Triều, con đừng đó bừa. Con cũng giống em, đều là bảo bối của cha , sẽ vì em gái mà cần con, vĩnh viễn cũng sẽ , ?”
Triều Triều ngoan ngoãn gật đầu: “Con ạ, .”
Hà Hạ hôn Triều Triều một cái, mặt mặt yêu thương, : “Bé ngoan.”
Triều Triều thẹn thùng mà vùi đầu lòng Hà Hạ.
Lục Chinh Năng cũng đến, dịu dàng sờ sờ đầu Triều Triều.
Hà Hạ ở bệnh viện ba ngày liền xuất viện, về nhà ở cữ.
Lần cô ở cữ Bành Văn Tuệ và dì Tôn chăm sóc, so với đầu tiên thì hơn, hết tháng ở cữ, cả cô đều béo thêm một vòng.
Đứa trẻ mới sinh mỗi ngày một dáng vẻ, hết tháng ở cữ, Mộ Mộ càng lớn càng trắng trẻo, cũng trở nên mập mạp, tới thăm con bé ai khen ngợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-259.html.]
Mộ Mộ cả ngày ăn ngủ ngủ ăn. Cũng thể chơi đùa cùng Triều Triều, vì thế một tuần quan sát con bé, Triều Triều quyết đoán vứt con bé đầu. Tự chơi với Thần Thần.
Tiệc đầy tháng của Mộ Mộ tổ chức ở khách sạn bên ngoài, nhiều tới. Con trai Dương Đại Song hơn sáu tháng, thường ngày đều do bác gái Liêu trông, cô chỉ cần phụ trách cho b.ú là , lúc mới hơn nửa năm, cả cô đều béo thêm một vòng, nhưng thật hơn so với .
Dương Đại Song đối với vóc dáng hiện giờ của lòng. Cô giống với chồng là bác gái Liêu, cảm thấy phụ nữ béo một chút mới , mới phúc.
Con trai Dương Đại Song mới sáu tháng, cô và Hầu Tử đều định sinh thêm, lúc Dương Đại Song thấy con gái thì chút thích.
“Chị, chị em sinh con gái chứ, em và Hầu Tử dạo chợ quần áo ở thị trấn, quần áo của mấy cô gái đó thật , hồng , đỏ , màu sắc cũng nhiều. Lúc em liền hối hận em sinh con gái.”
Dương Đại Song trọng nam khinh nữ, sinh con trai cô vui mừng, chồng và chồng cũng vui mừng, nhưng ở bên ngoài thấy váy vóc xinh cô cũng chút tiếc nuối.
Dù ai mà thích váy hồng dịu dàng chứ.
Hà Hạ : “Thì gì , em sinh thêm một đứa ?”
Dương Đại Song lắc đầu như trống bỏi: “Không thèm . Bác sĩ , lúc sinh thằng nhóc em sinh mổ, sinh đứa nữa em vẫn mổ, cực khổ lắm.”
Hà Hạ sinh mổ, đều là sinh thường, cô từng thấy Dương Đại Song khó chịu khi sinh mổ nên liền khuyên nữa.
Ăn tiệc đầy tháng xong, Hà Hạ kiểm kê tài sản nhà .
Lợi nhuận của đội xe, công ty xe thêm hoa hồng chia từ nhà máy của Ngụy Kiến cộng với hoa hồng từ trung tâm đồ điện của Hầu Tử, tài sản hơn 500.000.
Hà Hạ cân nhắc mua mấy cửa tiệm gần cửa hàng bách hoa, dù tiền cũng để ở đó, Lục Chinh Năng cũng đồng ý.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mua cửa tiệm xong, Hà Hạ thấy mấy nhà nhỏ tự xây hai tầng lầu ở gần phố bán, lầu một còn một cửa hàng lớn, Hà Hạ hỏi giá cả, mua về hai căn.
Gần cửa hàng bách hoá chỉ là khu buôn bán ở hiện tại, mà cũng là khu vực phồn hoa nhất nội thành ở mấy mươi năm , mua nhà ở đây, vô luận là cho thuê là tự kinh doanh thì đều là vụ mua bán định, lỗ vốn.