Ngày hôm  Hà Hoằng Siêu ngủ đến chiều mới dậy. Sau khi dậy, cả   đều trầm mặc   nhiều.
Cậu tuyên bố với cả nhà  chia tay với Lý Phỉ.
Hôm qua lúc Hà Hoằng Siêu và Lý Phỉ cãi , Lý Phỉ  những nhắc đến chuyện đòi 11.000 đồng sinh lễ mà còn  Hà Hoằng Siêu về quê xây một cái nhà lầu cho cha  cô .
Từ khi Hà Hoằng Siêu và Lý Phỉ xác định quan hệ yêu đương đến nay cũng  hơn nửa năm, Hà Hoằng Siêu cũng  nhắc đến chuyện sính lễ,  đó mấy yêu cầu  của Lý Phỉ  từng lộ  chút nào  mặt câu.
Yêu cầu của Lý Phỉ vượt qua phạm vi năng lực của Hà Hoằng Siêu, dĩ nhiên là  đồng ý. Lý Phỉ  cảm thấy Hà Hoằng Siêu  coi trọng cô . Rõ ràng chính   tiền,  chị cũng  tiền, rõ ràng  năng lực giúp nhà cô  xây nhà, vì    xây?
Hai  càng  loạn càng lớn, Hà Hoằng Siêu cảm thấy Lý Phỉ lừa gạt ,  thông cảm cho . Lý Phỉ cảm thấy Hà Hoằng Siêu  coi trọng , nếu là coi trọng cô  thì sẽ thỏa mãn yêu cầu của cô .
Lý Phỉ thu dọn đồ vật đòi , Hà Hoằng Siêu thử ngăn cản,  khi  bình tĩnh một chút cũng xin  Lý Phỉ. Hà Hoằng Siêu xin  khiến Lý Phỉ càng kiêu căng, yêu cầu  đưa thêm một ít, bảo Hà Hoằng Siêu gánh vác học phí của em trai em gái thì  , còn bảo Hà Hoằng Siêu mỗi tháng cho cha   một trăm đồng tiền phí phụng dưỡng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hoằng Siêu  đồng ý, hai  đường ai nấy .
Hết năm Hà Hoằng Siêu  luôn. Bạn gái  có nhưng tiền thì vẫn phải tiếp tục kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-263.html.]
Hà Hạ ở nhà hơn một năm, mỗi ngày cô  làm chuyện gì ngoài những chuyện liên quan đến mấy đứa nhỏ, cứ có cảm giác mình đã hoàn toàn ́ch biệt khỏi xã hội. Khi đứa nhỏ được ́m tháng, Hà Hạ để dì Tôn giữ con, còn mình chuẩn bị mở một cửa hàng sản phẩm cao cấp. Cửa hàng được trang trí giống với những cửa hàng đời , những sản phẩm bé xinh trong cửa hàng đều do Hà Hạ và Lục Chinh Năng  trung tâm thương mại lựa chọn từng cái một, vô cùng đẹp mắt.  giá cả cũng sẽ  cao một chút.
Con của Hà Hạ đã để cho dì Tôn giữ nên tiền lương năm nay của dì Tôn cũng tăng lên, bây giờ bắt đầu công việc vú em, Hà Hạ trả cho dì ấy 180 đồng tiền công. Nhận được số tiền này dì Tôn rất vui, nên dì ấy làm việc càng cẩn thận tỉ mỉ hơn.
Dì Tôn đã nghĩ kĩ rồi, dì ấy làm việc ở nhà Hà Hạ ́m mười năm, dành dụm tiền rồi về quê xây một căn nhà hai phòng dưỡng lão,  người dì ấy có tiền, dì ấy chẳng cần phải nhìn sắc mặt của con trai con dâu nữa. Nếu tính tình cháu trai tốt thì dì ấy sẽ đối xử tốt với nó một chút, nếu như nó cũng giống như cha mẹ nó thì dì ấy nuôi hai con chó nhỏ, tiền của dì ấy cũng sẽ để dành mua xương cho chó, nửa xu dì ấy cũng chẳng buồn bỏ  cháu trai.
Sau khi Hà Hạ mở cửa hàng, Vương Hải Phương cũng chẳng muốn ở nhà giữ con nữa. Chị ấy đưa con cho Bành Văn Tuệ giữ rồi tự mình mở một cửa hàng quần áo bên cạnh cửa hàng cao cấp, chuyên cung cấp các loại trang phục dành cho nữ mình tự thiết kế. Dương Đại Song thấy hai cô mở tiệm bừng bừng khí thế như vậy, nên cũng để con trai hai tuổi nhà mình cho bác gái Liêu giữ rồi mở một siêu thị nhỏ, hình thức hoạt động gần giống với siêu thị tiện lợi  này.
Ban ngày ba người đều ở chung một chỗ, lúc  có ai thì chụm lại với  nói chuyện phiếm, Vương Hải Phương thường xuyên cảm thán với Hà Hạ rằng, cuộc sống bây giờ với trước đây khi còn ở thị trấn  khác  lắm, khác biệt duy nhất là vợ của Hầu Tử đã đổi thành người khác.
Cửa hàng của Hà Hạ buôn bán rất tốt, những cô gái trẻ tuổi thường đến dạo cửa hàng của cô khi có thời gian ̉nh rỗi, Hà Hạ còn cung cấp cả dịch vụ gói quà nên cửa hàng của cô mau chóng trở thành điểm mùa quà được lựa chọn đầu tiên của các thanh niên, tuy tiền lời mỗi tháng  thể so sánh được với đại lý ô tô của Lục Chinh Năng nhưng cũng đủ để cả nhà ăn cơm.
Gia ̀nh Hà Hạ bây giờ vô cùng hoàn mỹ và hạnh phúc. Chuyện cô tiếc nuối nhất ở kiếp trước kiếp này đã  đổi hoàn toàn. Hà Hạ cảm thấy rất mãn nguyện.
Tình hình kinh doanh của Lục Chinh Năng càng ngày càng tốt, tất cả đều phát triển một cách phồn thịnh, năm 1990 cũng đến trong bầu  khí bình an vui vẻ này.
Bây giờ Triều Triều đã vinh quang trở thành học sinh tiểu học, Mộ Mộ cũng trở thành một bạn nhỏ nhập học trường mẫu giáo. Hoàn toàn trái ngược với biểu hiện của Triều Triều khi  học mẫu giáo, Mộ Mộ được yêu chiều từ bé yếu ớt hơn rất nhiều. Mỗi sáng đưa cô bé  học chắc chắn là phải khóc, buổi tối đón nó về cũng phải khóc.