Ông cụ Hà cuốn thuốc, đặt ở bên miệng hút chóp chép,  thấy lời của Hà Hạ, ông : "Hồ nước  là sở hữu chung của thôn chúng , là thuộc về thôn chúng ."
Ồ một tiếng.
"Ông nội, hôm nay cháu thuê một cửa tiệm nhỏ ở cửa nhà ga,   cháu đến nhà ga bán bánh bao cũng  cần phơi nắng ở bên ngoài nữa. Cửa tiệm nó  nhỏ, đến lúc đó một bên cháu dùng  bếp lò hâm nóng bánh bao, một bên khác thì đặt phóng cái bàn và ghế nhỏ, đặt đó để bán một ít kem que, nước  ga, đến lúc đó khẳng định việc buôn bán sẽ  tệ." Hà Hạ cảm thấy ông cụ Hà với tư cách là cổ đông của sạp hàng nhỏ của cô thì  quyền  tình hình  ăn của tiệm cô.
Ông cụ Hà  tủm tỉm  xong: "Làm cho ."
"Được ạ." Hà Hạ  bảo đảm với ông cụ Hà,  đó cô   chuyện khác với ông cụ Hà: "Ông nội, ông  xem, cháu chuyển đến đây ở với ông   ?"
Một  ông cụ Hà ở cạnh ao tuy rằng yên tĩnh thật, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ cảm thấy cô độc, nếu Hà Hạ thật sự tới ở với ông, ông cụ Hà vui vẻ còn  kịp, nhưng thế   thích hợp.
"Cha cháu  cháu sẽ  đồng ý. Cháu yên  mà ở nhà, đừng sợ,  chuyện gì ông  chủ cho cháu. Chị dâu cháu trong thời gian ngắn  dám  bậy , nếu nó dám  bậy,  cháu  cả cháu sẽ  tha cho nó."
Hà Hạ cũng  hi vọng sống với ông cụ Hà là xa vời, cô  chút suy sụp: "Hôm   cháu còn  chị   sinh con,  nếu chị  sinh con thì ? Mẹ cháu   là   lý do gây khó dễ chị  ?"
Ông cụ Hà phả một ngụm khói: "Đứa nhỏ ngốc,   chồng,   nhiều cách để dày vò con dâu  chứ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông cụ Hà hút thuốc xong, hai ông cháu liền về nhà.
Về đến nhà, Hà Hạ chà ốc đồng, chà hết bùn đất bên ngoài ốc đồng,  nước sạch, bỉ  hai muỗng muối  đó  để ý nữa.
Lúc  còn  tới giờ cơm, Hà Hoằng Siêu  theo Hà Hoằng Nghĩa và Hà Thụ Quốc đến thôn khác  sofa nên đều  ở nhà, Bành Văn Tuệ cũng    , cửa tiệm thường   tới mua đồ vật, Quan Quỳnh Anh vẫn luôn canh, ở trong phòng cũng  thể   âm thanh chị  và  khác  chuyện phiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-51.html.]
Nhàn rỗi   việc gì, Hà Hạ bèn mở ga giường và vỏ chăn , đem đến trong sân để giặt. Giặt  một nửa, Bành Văn Tuệ  trở , bà   phòng cầm một bọc đường đỏ  tới: "Hạ Hạ, đưa túi đường đỏ đến nhà bác gái con, chị dâu Hà Hoa của con  mới sinh thằng nhóc bụ bẫm, trong nhà   đường đỏ."
Hà Hạ đáp một tiếng, rửa tay sạch sẽ  nhận lấy đường đỏ  đến nhà bác gái Hà. Chị dâu Hà Hoa là một giờ  trở ,  đợi cả nhà chuẩn  kịp đến bệnh viện  trấn thì đầu đứa nhỏ   tới,  còn cách nào, bác gái Hà mới nhờ   mời Bành Văn Tuệ.
Nhà bác gái Hà đông , chỉ con gái   đến ba cái, hơn nữa đều  cưới vợ, Hà Hoa là vợ lão tam nhà họ Hà,   bác gái Hà coi trọng, chị   nhà ba năm, liên tiếp sinh hai đứa con, bác gái Hà càng thích chị .
Hà Hạ đưa đường đỏ tới, chị dâu cả của Hà Hoa là Hồng Táo bèn cầm đến nhà bếp,  bao lâu liền  đưa cho Hà Hoa  sinh con xong mất hết sức lực, chị dâu Hà Hoa ăn trứng gà xong liền  ngủ.
Hà Hạ vẫn luôn  thích trẻ con, cô ghé  mép giường  đứa bé mới  sinh , yêu thích mà bộc lộ  ngoài.
Bác gái Hà bận việc xong, đưa mắt qua  thấy dáng vẻ  của Hà Hạ, tâm tư   bà mai  trỗi dậy.
Là bác gái Hà  Hà Hạ trưởng thành, vóc dáng tính cách đều , đưa cháu trai  của bà tuy rằng  cha   nhưng chính bản  cũng  thua kém, hôm  sinh nhật 66 tuổi của  bác gái Hà, lúc bác gái Hà về nhà thăm hỏi còn   trong thôn  cháu trai  của bà sắp xây nhà mới.
Bác gái Hà càng nghĩ càng cảm thấy hai  xứng đôi, tâm càng thêm ngo ngoe rục rịch.
Cũng trùng hợp, bác gái Hà còn đang cân nhắc   để giới thiệu hai , liền  thấy trong sân   gọi, bác gái Hà  ngoài xem, tức thì liền vui vẻ.
"Chinh Năng,  cháu  tới đây?"
"Cô, hôm nay   cháu lên trấn  việc, bác gái con bảo con đưa chút đồ tới cho cô."
Hà Hạ  thấy nhà bác gái Hà   tới bèn   khỏi phòng chị dâu Hà Hoa,  ngẩng đầu, tầm mắt cô cùng liền  thấy Lục Chinh Năng.
Nhìn thấy gương mặt đầy khí phách đàn ông của Lục Chinh Năng, Hà Hạ bỗng nhiên ngẩn ngơ một hồi.