Đứa cháu nhỏ nhà bác gái Hà sinh hơn nửa tháng , so với nửa tháng thì dường như bé lớn hơn một chút, ban đỏ mặt cũng tan , để lộ khuôn mặt trắng trẻo bụ bẫm, cuộc sống thường ngày của trẻ sơ sinh chính là ăn ngủ ngủ ăn, khi Hà Hạ đến thì bé đang ngủ. Hà Hạ cẩn thận đưa tay sờ sờ tay của trẻ sơ sinh, mềm mại vô cùng, dường như dùng sức liền thể gãy đôi.
Nhìn thấy thứ nhỏ bé yếu ớt như , trái tim Hà Hạ như tan chảy.
Bánh nhân thịt do Hà Hạ mang tặng là rẻ, lượng cũng ít, bác gái Hà nhận liền mang về phòng cất giữ .
Ngày mai mười sáu các cô út nhà họ về nhà, đưa cho cô út bọn họ ăn thử, mười bảy bác về nhà đẻ thì mang một cái về nhà? Trong lòng bác gái Hà vô cùng do dự.
Hà Hạ thăm em bé một lúc liền về nhà.
Mười sáu tháng tám là ngày con gái lấy chồng về nhà đẻ, Bành Văn Huệ đối với việc Quan Quỳnh Anh về nhà đẻ cũng để tâm cho lắm, những món đồ chuẩn cho chị giảm chỉ một đẳng cấp.
Lẽ Quan Quỳnh Anh cảm thấy Hà Hạ nhiều bánh nhân thịt như thế thì khi chị về nhà đẻ Bành Văn Huệ thế nào cũng sẽ gói cho chị vài cái, kết quả Bành Văn Huệ một cái cũng gói.
Khi Quan Quỳnh Anh đem những món quà ít ỏi đến tội nghiệp về nhà thì sắc mặt của chị liền đanh ngay.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Sao mang bao nhiêu đó đồ về thế?” Mẹ của Quan Quỳnh Anh thì như thế nhưng cũng ngăn việc bà mang những thứ đồ khóa trong tủ.
Từ nhỏ của Quan Quỳnh Anh đối xử với Quan Quỳnh Anh, cho đến khi Quan Quỳnh Anh lấy chồng, chị mới dễ dãi với chị một chút, vì sự dễ dãi nên mỗi Quan Quỳnh Anh về nhà đều mang hết tất cả thứ về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-56.html.]
Lần mang khá ít, của Quan Quỳnh Anh đối với chị đặc biệt hài lòng, giọng điệu cũng trở nên tồi tệ hơn: “Chuyện con với nhà Quan Thừa Bảo , họ đối với cô út nhà con cũng khá hài lòng, khi nào sắp xếp coi mắt đây?”
Mẹ của Quan Quỳnh Anh để tâm đến chuyện , dù nhà Quan Thừa Bảo cũng là hộ gia đình giàu một hai trong thôn của họ, mai mối cho nhà họ thành công thì phần đáp lễ chắc chắn là ít.
Quan Quỳnh thấy chuyện cảm thấy bực : “Xem cái gì mà xem, chồng con yêu cầu cao lắm, đồng ý tìm hôn nhân thứ hai cho cô út của con , về nhà con chuyện nhưng cả gia đình chửi cho một trận đấy.”
Cho tới bây giờ, nhà họ Hà đối với cô lạnh nhạt, đặc biệt là Hà Hoằng Nghĩa, buổi tối leo lên giường liền ngủ ngay. Trước đó hai thỉnh thoảng còn ân ái một phen, mỗi tuần ít nhất cũng đến ba , bây giờ thì , đến rìa cũng đụng nữa.
So sánh với ngày xưa thì bảo Quan Quỳnh Anh buồn là giả dối.
Mẹ của Quan Quỳnh Anh thấy chị như thế, sắc mặt vốn càng trở nên tệ hơn: “Con ranh c.h.ế.t tiệt , vô dụng như thế , một chút chuyện nhỏ cũng xong thì cần con lợi ích gì nữa chứ, sớm con vô dụng như thế giúp gì cho nhà đẻ thì lúc sinh con bóp c.h.ế.t con cho xong.”
Câu Quan Quỳnh Anh từ nhỏ tới lớn nhưng mỗi , Quan Quỳnh Anh đều cảm thấy trong lòng khó chịu, chị cúi đầu xuống, tay giữ chặt vạt áo. Mẹ Quan Quỳnh thấy bộ dạng chị như thế cũng bực : “Được , hôm nay cô út nhà chồng cũng trở về, con mau về nhà , đừng để lời tiếng .”
Lời của Quan Quỳnh Anh thì bóng bẩy dễ đấy nhưng thứ ẩn giấu chẳng qua là giữ Quan Quỳnh Anh ở nhà ăn cơm mà thôi.
Từ khi Quan Quỳnh Anh lấy chồng về nhà đẻ, nào cũng giờ cơm đuổi Quan Quỳnh Anh về nhà, lý do mỗi đuổi Quan Quỳnh Anh về đều hiên ngang dễ . Quan Quỳnh Anh lặng lẽ dậy, bỏ một nước đầu cũng , khi chị lấy đồ nhiều mang về, chị còn vui vẻ chuyện lâu với chị hơn một chút. hôm nay chị bước nhà đến giờ đừng là uống nước, đến nửa tiếng đồng hồ cũng nữa?
Quan Quỳnh về đến nhà chồng thì phát hiện nhà họ Hà đều đang công tác chuẩn cô út Hà về nhà, lòng chị càng khó chịu hơn. Cùng là cô út lấy chồng sự khác biệt lớn như thế chứ?