Dượng Hà cũng đưa Lục Chinh Năng về nhà ăn cơm vài , là một đứa trẻ , đó cô Hà cũng từng suy nghĩ tác hợp Hà Hạ và Lục Chinh Năng, nhưng bà nghĩ đến tính khí ngang bướng của đứa cháu gái nên hành động.
Chưa bao giờ nghỉ quanh quẩn hai thể dính dáng với : “ là trùng hợp đấy, chị dâu, em với chị, đứa trẻ đúng là khá , chị tin lời em là sai .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô của cũng , vốn dĩ trong lòng Bành Văn Huệ còn đang chút do dự nay bỗng biến mất: “Thế qua vài ngày chị sẽ với Hạ Hạ, nếu như con bé đồng ý thì chị sẽ bảo chị dâu sắp xếp gặp mặt.”
“Được thôi.” Cô Hà : “Nếu như thành thì chị ghi cho em lá thư, em sẽ bảo lão Vương nhà em bên tỉnh Đông mang của hồi môn cho con bé.”
Nhắc đến tỉnh Đông, cô Hà thể nhắc đến việc tháng dượng Hà mua cho bà một cái máy giặt: “Khi lão Vương nhà em lái xe quen với một tài xế chuyên cung cấp đồ điện gia dụng cho tỉnh thành, mời ăn cơm suốt chặng đường, khi trở về tài xế bán cho một cái với giá tám trăm và cần phiếu.”
Bành Văn Huệ bao giờ thấy máy giặt nhưng qua, khuôn mặt bà để lộ vẻ vui mừng: “Ái chà, máy giặt thì em thoải mái hơn nhiều .”
“ là như thế đấy.” Mẹ chồng của cô Hà liệt giường, sinh hoạt hằng ngày thể tự lo, thường xuyên đại tiểu tiện kiểm soát, bao lâu nữa. Chỉ mỗi việc giặt giũ chăn ga giường và quần mỗi ngày cũng rửa hai ba .
Có cái máy giặt thì ít nhất cũng thể khiến cô Hà thoải mái hơn nhiều.
Bành Văn Huệ : “Nếu như tới lúc đó Hạ Hạ thật sự thành thì những thứ quý giá như tụi em đừng cho nữa, kẻo dượng của con bé bõ công nhờ vả . Hơn nữa những thứ lo thiếu chỉ lo chia đều, em mua cho Hạ Hạ , thế nhà dượng chẳng còn hai đứa cháu sắp kết hôn ? Tới lúc đó em cho cho đây?”
Người nhà dượng Hà đông náo nhiệt, chỉ em thôi ba , cháu trai cháu gái càng ít, nhà bác cả của cô Hà một cô cháu gái cũng tới tuổi lấy chồng .
Cô Hà nhắc đến nhà của dượng Hà thì con mắt trợn đến tận trời : “Bọn họ mặt mũi gì đòi em chứ? Lúc bà cụ còn liệt thì ai nấy bà nội bà nội ngọt ngào vô cùng, kết quả bà cụ liệt thì bộ đều thấy mặt nữa. Lần đứa con gái út của bác cả đến nhà em lấy đồ, đúng lúc bà cụ đang vệ sinh, nó lời nào bịt mũi liền bỏ chạy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-59.html.]
“Chứ đừng đến hai hai chị dâu của Vương Kiệt, từ lúc bà cụ bệnh cũng từng chăm sóc một ngày nào cả, đến nỗi tiền nuôi bệnh mỗi tháng cũng hối thúc vài mới chịu đưa, như thế mà còn tụi em đưa của hồi môn ?”
“Bọn họ mà mơ .” Cô Hà nghiến răng nghiến lợi .
Chăm sóc già cô Hà cũng ý kiến gì cả, dù khi bà cụ Vương liệt cũng đối xử với cô nên chăm sóc bà cô Hà vui vẻ. phận là con cái đồng ý chăm sóc thì tiền cũng đưa đầy đủ chứ? Tiền cũng đồng ý đưa, mỗi Vương Kiệt đòi thì hai em họ đều dùng đủ lý do để chối đẩy.
Hai chị dâu của còn giỏi hơn, là Vương Kiệt lái xe tiền nên vợ chồng chăm sóc bà cụ, còn họ đều là đồ nghèo khổ, tiền.
Đây là điển hình của việc ai yếu ai lễ, bà cụ Vương liệt suốt hai năm mà cô Hà cãi với hai chị dâu hơn hai .
Bành Văn Huệ vỗ vỗ tay của cô: “Thôi nào, lâu lâu về nhà một chuyến vui vẻ chứ, những thứ vui gì chứ? Tay nghề của Hạ Hạ bây giờ , một lát bảo con bé nấu cơm cho em ăn, đảm bảo ăn một liền ăn thứ hai.”
“Thế thì em thưởng thức mới .”
Ở bên ngoài Hà Hạ sạch sẽ con gà , nội tạng cũng rửa sạch sẽ, cô mang con gà rửa xong đặt trong nhà bếp.
Hôm nay ăn cơm nhiều, ngoại trừ các món ăn thường ngày, Hà Hạ còn chuẩn thêm món gà xào cay và món lòng gà chua cay.
Cách của món gà xào cay đơn giản.
Hà Hạ hái một ít ớt phơi khô trần nhà xuống, đặt trong nước rửa sạch ngâm, cắt sợi để đó.