Tăng Văn Việt tù cho Hà Hạ thoải mái , cái gì cũng đều sung sức.
Chỉ chớp mắt, Hà Hạ và Lục Chinh Năng yêu nửa tháng. Lúc hoa mùa ruộng cũng đến lúc thu hoạch.
Nhà họ Hạ nhiều , cũng chia nhiều đắt. năm nay Quan Quỳnh Anh mang thai nên cũng đồng, Hà Hạ nỡ để cha em vất vả như nên cũng nữa.
Mỗi ngày trời sáng cô thức dậy, ăn sáng, cô liền mang khăn mặt, nón lá, đeo gùi lưng theo Bành Văn Tuệ lên núi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạt lúa đồng còn đủ vàng, vẫn đợi thêm mấy ngày nữa mới thể gặt, nhưng ngô đồng thì thể thu hoạch .
Hà Hạ mười mẫu ruộng đồi để trồng ngô, đất đồi phì nhiêu, trồng ngô cũng to. Lúc bẻ ngô lá ngô cũng sẽ cào mặt, Hà Hạ lấy khăn lông bao lên mặt, dùng nón lá giữ khăn lông . Đeo gùi lên ruộng ngô.
Bẻ ngô ném trong gùi, ném tới khi đầy gùi, đặt gùi xuống, cắm bắp ngô xung quanh gùi rào chắn, còn thể để thêm một đống ngô nữa. Chờ đến khi thể chất nữa thì thể mang về nhà.
Ở thời đại mà khoa học kỹ thuật còn đủ phát triển, kinh tế cũng phát triển, nông dân mà thu hoạch hoa màu thì chỉ thể dùng sức vác.
Hà Hạ công việc cả một đời , mặc dù khổ cực, nhưng cũng thành thói quen.
Cô đeo một gùi ngô về nhà. Đi một nửa nếu mệt thì dựa tảng đá ven đường nghỉ một lát.
Hà Hạ mới nghỉ lấy Lục Chinh Năng tới, cô dùng khăn lông của cô lau lau mồ hôi mặt: “Sao tới đây?”
Lục Chinh Năng nhận lấy cái gùi tay Hà Hạ đeo lên lưng : “Nhà thu hoạch ngô xong nên tới thu hoạch ngô giúp nhà em.”
Ruộng nhà Lục Chinh Năng ít, tổng cộng cũng chỉ bốn mẫu, cũng trồng ngô, địa thế đất bên nhà bọn bằng phẳng hơn nhà họ Hạ một chút. Anh đẩy xe đẩy nhỏ tới, mới hai ngày thu hoạch xong.
Người yêu tới thu hoạch giúp, đây là phong tục thường thấy nhất ở đây, Hà Hạ ừ một tiếng,chậm rãi theo bên cạnh Lục Chinh Năng: “Ăn sáng ?”
Lục Chinh Năng lắc đầu: “Còn ăn.”
Hà Hạ trở trách Lục Chinh Năng một cái: “Sao ăn tới thế? Cũng gấp một chốc một lát như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-72.html.]
“Sao thể gấp chứ, mà tới chậm một chút thì em sẽ mệt hơn một chút. Anh đến sớm thì em cũng quá mệt mỏi.” Lục Chinh Năng sẽ lời âu yếm gì đó, đều những lời trong lòng.
Lục Chinh Năng lời yêu thương trang nghiêm như , cho dù là ai cũng chống đỡ . Trên mặt Hà Hạ thoáng qua một vệt đỏ rực: “Anh cứ luyên thuyên thôi.”
Hai chuyện đến nhà họ Hạ.
Lục Chinh Năng đổ ngô hành lang cửa gian nhà chính, Hà Hạ cầm một bọc mì sợi từ trong tủ quầy . Đun nước luộc mì, thả một ít cải thìa hái ngoài vườn , khi đổ khỏi nồi thì cho ít rau hẹ , nguội chút là múc , khi múc rắc chút hành lá cắt nhỏ cho thơm.
Hà Hạ nhớ Lục Chinh Năng thích ăn ớt, Hà Hạ múc một thìa ớt muối chua xắt nhỏ từ trong vại ở góc nhà .
Ớt xắt nhỏ muối lâu, ngay cả nước ngâm cũng màu đỏ. Để trong mì chỉ mới một lúc mà nhuộm đỏ cả nước mì.
Mà vị chua cay vốn là vị kích thích nhất, một bát mì sợi chua cay xộc mũi ngửi chảy nước miếng.
Lục Chinh Năng ăn mì sợi những món ăn kèm giống ở chỗ khác vô , nhưng từng cảm thấy một ai thể nấu mùi vị ngon hơn Hà Hạ.
Anh ghế băng nhỏ trong phòng bếp, ăn từng miếng từng miếng to, Hà Hạ cũng để ý đến nữa, bên ngoài cầm một cái chai lớn đựng một chai nước to.
Chờ Lục Chinh Năng ăn mì xong, hai mỗi đeo một cái gùi ruộng.
Bành Văn Tuệ bẻ nhiều hàng ngô, thấy Lục Chinh Năng tới thu hoạch giúp, bà vui mừng an tâm.
Bà cầm lấy chai nước Hà Hạ mang tới uống một ngụm: “Cũng bên cha con bẻ bao nhiêu hàng nữa.”
Ba cha con Hà Thụ Quốc hôm nay đến ruộng xa nhất của nhà họ Hạ để thu hoạch, mảnh ruộng đó quá xa, ba bọn họ việc cả một đêm đồng, khi đến trưa mới thể trở về .
“Chẳng là buổi chiều ba họ sẽ trở về .” Hà Hạ xổm đất nhặt bắp ngô bóc bỏ bẹ trong gùi.
Lục Chinh Năng thì vác cái gùi của Kỳ Vũ Tang về nhà.
Bành Văn Tuệ ừ một tiếng: “Buổi trưa con về nhà nấu cơm, xào thịt muối, Chinh Năng tới thu hoạch ngô giúp nhà chúng , mời một bữa. Chị dâu con nấu cơm ngon.”