Tài nấu nướng của Quan Quỳnh Anh và Bành Văn Tuệ đều coi là , nấu cơm thì cũng chỉ chín là .
Hà Hạ gật đầu một cái, việc khổ cực như , cô cũng để nhà ăn ngon chut.
Mắt thấy sắp đến giờ ăn, Hà Hạ liền đeo gùi cùng về nhà với Lục Chinh Năng.
Dọc đường hai , gặp trong thôn thì Hà Hạ cũng vui vẻ giới thiệu hai bên với .
Mọi vốn tưởng rằng Hà Hạ ly hôn về nhà xong, tái giá với khác chắc chắn cũng là cái loại ly hôn hoặc là vợ mất, ngờ gả hai mà còn thể gả cho một khỏe mạnh lập gia đình.
Thế thì cũng thôi , mà tướng mạo của còn , dáng thể còn cao hơn của Hà Hoằng Nghĩa. Ở thôn Vạn An Hà Hoằng Nghĩa cũng coi là một cao kều .
Nhất thời, giống như là ăn bốn năm quả chanh , chua từ đầu đến chân.
Hà Hạ cần nghĩ cũng từ nay về trong thôn sẽ những lời đàm tiếu gì. Vừa nghĩ tới dáng vẻ ghen tị của mấy bà cô lắm mồm , Hà Hạ nhịn mà tiếng.
Từ nhỏ Lục Chinh Năng cũng là đối tượng đàm tiếu trong thôn, nghĩ là Hà Hạ đang cái gì. Anh cũng khỏi bật .
Lục Chinh Năng đổ ngô , Hà Hạ phòng bếp rửa mặt.
Quan Quỳnh Anh nấu cơm xong. Cũng hái rau về. Hà Hạ đưa mắt là Quan Quỳnh Anh nấu món gì.
Cũng chỉ là một ít cải xanh, tính là ăn ngon, cũng chẳng béo bở gì.
Hà Hạ cầm d.a.o gác lửng ở phòng bếp.
“Chị dâu, , buổi trưa xào bát thịt muối để ăn.”
Quan Quỳnh Anh khó chịu đốt lửa, Hà Hạ chị cũng trả lời, là thấy nữa.
Hà Hạ cũng để ý, một vòng ở gác lửng, cắt một miếng thịt muối nạc mỡ đan xen xuống.
Ông cụ Hà lớn tuổi, những công việc như bẻ ngô Hà Thụ Quốc và Bành Văn Tuệ cho ông từ lâu .
Trước khi đến ngày mùa bận rộn, những công việc bếp núc đều là ông cụ Hà , bây giờ Quan Quỳnh Anh ở nhà dưỡng thai nên cần ông nữa, Hà Hạ thịt muối, ông cụ Hà lập tức đốt lửa trong chậu than lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-73.html.]
Hà Hạ cầm thịt muối xuống thì ông chủ động nhận lấy thui.
Thịt muối để gác lửng lâu, khói hun biến thành màu đen, dùng lửa đốt thì mỡ chảy lách tách.
Hà Hạ rót một chậu nước nóng , ông cụ Hà thả thịt muối thui xong trong chậu nước, phát một tiếng vang xèo xèo.
Hà Hạ cạo bỏ lông da, ông cụ Hà ở bên cạnh cô quả óc chó ở bên ngoài sân: “Óc chó thể đập .”
Hà Hạ cũng ngẩng đầu một cái: “Vậy buổi tối chúng tách luôn , đập xong thì phơi một lúc, qua hai ngày nữa gặp lúa đúng lúc thể cơm óc chó.”
Cơm óc chó là món mỗi năm lúc gặt lúa bà cụ Hà đều sẽ , bà cụ Hà mất , món ăn liền do Bành Văn Tuệ . Sau đó, Hà Hạ trưởng thành, cô cũng .
Hà Hạ nghĩ, nếu như mỗi nhà đều một món ăn để đại diện cho gia truyền mỹ thực nhà , nhà họ Hà bọn họ chắc chắn chính là món cơm óc chó .
“Đâu cần chờ tới buổi tối, cơm nước xong ông sẽ đập.” Ông cụ Hà đúng thật là cũng nhàn rỗi chuyện gì .
Những chuyện ảnh hưởng tới sức khỏe của ông cụ Hà thì Hà Hạ bao giờ khuyên ngăn cả: “Lúc nắng gắt thì ông đừng đập, tránh cảm nắng.”
Ông cụ Hà xua xua tay: “Ông tự chừng mực.”
Hà Hạ rửa thịt muối, mang thịt muối phòng bếp, bỏ trong nồi to rót nước luộc, nấu lửa lớn hai mươi phút thì gắp cắt thành lát là thể xào.
Rau trong vườn cũng thể ăn . Hà Hạ hái một giỏ ớt về, thấy cà cũng thể ăn hái bốn năm quả cà về.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ớt cắt vát xào cùng với thịt muối, còn cà thì mang hấp, cho tỏi băm, nước tương, muối ăn, bột ngọt và ớt chưng tự tùy ý trộn lên là một món ngon.
Ngoại trừ món Hà Hạ còn xào một đĩa cải xanh, nấu một bát canh cải xanh.
Chờ tất cả món ăn đều xong, Bành Văn Tuệ và Lục Chinh Năng về , rửa mặt xong cùng buộc ngô đem về để treo mái hiên với Bành Văn Tuệ.
Quan Quỳnh Anh việc cả một buổi sáng, chị thấy Hà Hạ tái hôn mà gả cho một như , trong lòng cũng ghen tị.
Chờ cha con Hà Thụ Quốc đẩy một xe ngô về là thể dọn cơm.
Hà Hạ nấu ăn luôn ngon.