Món thịt muối    đất cho cô phát huy, bởi vì bản  thịt muối  vô cùng ngon. Mà ớt ở chỗ Hà Hạ vốn là cây ớt cay nổi tiếng cả nước, Hà Hạ   tiết kiệm, trong một đĩa thịt muối  hầu như  là ớt.
 khi chân chính ăn thì mới  thịt muối ngon đến thế nào.
Bản  thịt muối  mặn, Hà Hạ  cho nhiều ớt  để xào như , ngay cả bản  thịt muối cũng  ngấm vị cay. Thịt muối nạc mỡ đan xen vì  nấu mà  biến thành béo mà  ngán,  cắn thì miệng  ngập dầu, và một miếng cơm,  gắp một đũa ớt  xào   khô,  vị cay của ớt   thể ăn thêm mấy miếng cơm nữa.
Cà tím sốt tỏi vô cùng thơm, ớt chưng thơm mà  cay, ăn thịt muối xào ớt béo ngậy xong  ăn một đũa cà tím trộn sốt đúng lúc giải ngấy.
Hà Hạ xào cải xanh trong cái giòn  vị ngọt tươi,  chấm ăn cũng vô cùng ngon. Canh dưa chua  cho gì ngoài muối. Cải xanh cô chọn để nấu canh chính là giống cải xanh  mang ít vị đắng. Lấy giống cải xanh đắng  dưa chua là  mùi vị ngon nhất, nhưng dùng để nấu canh thì mùi vị cũng vô cùng  tệ.
Mùa thu ở đây khô,  ăn chút canh cải chua hạ hỏa là  nhất. Mà  khi ăn no xong thì uống một bát canh cải xanh đăng đắng sẽ  cho   thoải mái hơn bất kỳ thứ gì khác.
Cơm nước xong mn   mái hiên tiêu thực  trở về phòng của  nghỉ trưa.
Lục Chinh Năng  thể ngủ ở phòng của Hà Hoằng Nghĩa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngủ một giấc dậy  qua hai rưỡi chiều. Ông cụ Hà đang tìm một cái sào tre đập quả óc chó cho rơi xuống.
Hà Hạ  một hồi  cũng  lên núi. Lần  Lục Chinh Năng  theo mấy  Hà Thụ Quốc đến mảnh ruộng xa .
Ăn cơm tối xong, Lục Chinh Năng  cửa,  Lục Chinh Năng lái xe  xa Hà Hạ mới  nhà.
Có lẽ là   lâu  mệt mỏi như , Hà Hạ  ngả đầu xuống giường  ngủ, ngày hôm  lúc dậy cũng  tờ mờ sáng. Bành Văn Tuệ cũng nấu bữa sáng thật sớm, Hà Hạ rửa mặt xong   phòng bếp, Lục Chinh Năng cũng đang ăn sáng.
Hà Hạ  khỏi lộ  nụ ,  tới bên cạnh Lục Chinh Năng  xuống. Lục Chinh Năng thừa dịp   ai chú ý gắp cho Hà Hạ một đũa rau, Hà Hạ ăn rau ăn gắp cho  vụng trộm  ,   bắt tại trận, hai      một tiếng.
Nhà Hà Hạ thu hoạch bắp suốt một tuần. Còn  kịp thở  cái nào đã đến thời gian gặt lúa, nếu so sánh hai thứ với  thì gặt lúa còn cực hơn bẻ ngô gấp mấy lần.
Mà khi gặt lúa, mấy người Hà Hạ đều  về nhà ăn cơm trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-74.html.]
Vì vậy hôm đó trời còn  sáng, nhóm Hà Hạ đã thức dậy làm việc.
Quả óc chó đã phơi khô từ lâu, mấy ngày gần đây ông cụ Hà cũng đã đập hết nhân quả óc chó , đem phần thịt  giã nát, thịt heo băm nhỏ rồi cho hành gừng muối xì dầu vào ướp một lát.
Sau khi nồi nóng lên, cho thịt heo băm nhỏ vào xào, kế đó cho tiếp óc chó và nấm đã cắt sẵn vào xào, rồi đổ cơm đã nấu chín vào trộn đều xào chung với , thêm một chút muối, xì dầu vào cho vừa ăn.
Đợi đến khi mùi vị ổn rồi thì có thể múc .
Múc cơm óc chó vào một chiếc nồi nhỏ để đó, cháo ở bên  cũng đã chín rồi, để vào thùng lấy mảnh gỗ đậy lại, mang thêm một gói đồ chua Bành Văn Tuệ ngâm nữa là đủ một bữa trưa cho cả nhà họ Hạ.
Trời hửng sáng, Lục Chinh Năng cũng đến rồi, cả nhà họ ăn mỳ xong thì cũng   đồng. Ra đến nơi, đã có mấy người trong thôn đang làm đồng ngoài đó.
Nhân lúc trời vẫn còn  sáng lắm, mọi người bắt tay vào công việc.
Hà Hạ vẫn trang bị đầy đủ như trước. Mấy người Lục Chinh Năng và đám đàn ông  toàn là những người da dày thịt béo, nên họ đội mỗi một chiếc nón còn lại chẳng mặc gì cả.
Anh làm việc vừa nhanh vừa chuẩn, gặt lúa xong chất một bên cũng rất gọn gàng, so với ,  tính đến tốc độ chậm chạp của Hà Hạ, cô xếp lúa cũng  được gọn gàng như .
Rõ ̀ng hai người xếp cùng một chỗ, nhưng kết quả Lục Chinh Năng lại làm nhanh hơn Hà Hạ một đống lớn.
Hà Hạ cố chấp muốn đuổi kịp  thế là tốc độ gặt lúa cũng càng lúc càng nhanh.
Mặt trời dần dần nhô cao, nhà Hà Hạ bọn họ đã gặt được hai mẫu lúa rồi.
Khu ruộng sát vách nhà Bành Văn Tuệ là của nhà bác gái Hà, hai người đứng kề bên , bác gái hà trêu ghẹo Bành Văn Tuệ: "Sao nào, con rể  tìm cho cô được chứ?"
Muốn nói ai ở trong cái nhà này vừa ý Lục Chinh Năng nhất thì  phải cha mẹ vợ Bành Văn Tuệ chứ còn ai nữa.
Nghe bác gái Hà nói vậy, nụ cười vui sướng  mặt Bành Văn Tuệ chẳng thể che giấu được. "Tốt tốt tốt." Bành Văn Tuệ nói liện tục ba chữ tốt: "Đợi đến khi chúng nó kết hôn, em nhất ̣nh sẽ tặng bác một chiếc túi đỏ thẫm."