Bành Văn Tuệ cũng    hề bảo Lục Chinh Năng  cần , nhưng mỗi  Lục Chinh Năng đều   nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nhiều  như , Bành Văn Tuệ cũng mặc kệ Lục Chinh Năng.
"Mẹ, chồng chị Hải Phương  c.h.ế.t ,   ?" Hà Hạ tám chuyện với Bành Văn Tuệ.
Trước khi Hà Hạ ly hôn, Bành Văn Tuệ cũng là một   trộn  trong nhóm các cô bác trong thôn, bọn họ thạo tin đến mức buổi tối nhà ai ăn gì bọn họ cũng .
"Biết chứ, chồng con bé c.h.ế.t chắc cũng nửa năm ,  thế?"
Hà Hạ  chuyện của Vương Hải Phương cho Bành Văn Tuệ nhưng giấu  chuyện Vương Hải Phương một  đến thị trấn.
Bành Văn Tuệ  xong cũng thổn thức  thôi: "Thím Vương của con,   cũng    . Từ nhỏ đến lớn con đừng thấy thím  dường như xử lý  việc đều công bằng, đối xử với chị Hải Phương con và em trai con bé ở nhà  khác  mấy, nhưng   thím Vương con âm thầm trợ cấp tiền cho em trai chị Hải Phương con thế nào ."
"Cái khác  , cái hồi đại sinh sản , thím Vương con dẫn theo Vương Hải Bình lên núi  việc, mỗi ngày   một lát, thím Vương con sẽ tìm một chỗ chiên trứng gà cho nó ăn. Chị Hải Phương con còn  từng ăn trứng gà do thím  chiên."
Hà Hạ vẫn là  đầu tiên  Bành Văn Tuệ  chuyện , kinh ngạc mà "a" một tiếng: "Người trong thôn đều  thím Vương , đối xử với chị Hải Phương cũng ."
Bành Văn Tuệ : "Chuyện   , cũng   hai mặt của  đó, so với những  hở cái là đánh con ở trong thôn thì thím Vương con quả thật  đánh con cái, nhưng thím  sẽ dùng d.a.o mềm chọc thịt."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Khi đó  con và chị Hải Phương con qua   thiết, chị Hải Phương con cũng sắp mười tám, thím  cũng âm thầm coi thường  và cha con  ít, ngụ ý đều là  con  xứng với Hải Phương nhà thím ." Bành Văn Tuệ nhắc đến chuyện  vẫn là  chút tức giận.
Vương Hải Phương từ nhỏ  chơi  với Hà Hoằng Nghĩa, Bành Văn Tuệ cũng    nghĩ tới chuyện cưới Vương Hải Phương về  con dâu, nhưng  khi thím Vương coi thường ngay mặt Bành Văn Tuệ vài , Bành Văn Tuệ liền buộc Hà Hoằng Nghĩa   qua  với Vương Hải Phương nữa.
Dần dần, hai  họ liền lạnh nhạt. Không bao lâu , Vương Hải Phương liền gả đến trấn.
Bành Văn Tuệ thở dài một : "Đứa trẻ Hải Phương  là   nó trưởng thành, là đứa trẻ . Đáng tiếc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-81.html.]
Hà Hạ  Bành Văn Tuệ đang tiếc cái gì. Cô  thoáng qua phònv Quan Quỳnh Anh: "Chị dâu con  ở nhà ?"
Bành Văn Tuệ ừ một tiếng: "Đến nhà hàng xóm may vá với Xảo Tuệ ."
"Xảo Tuệ  là đứa nhiều chuyện, thích nhất là châm ngòi ly gián, cũng   chị dâu con và nó  gì đáng , mỗi ngày đều tụ  một chỗ."
Hà Hạ  thấy cô   ở nhà, ừm một tiếng, cái gì cũng   nữa.
Lục Chinh Năng rửa đồ xong liền ,  ở  nhà Hà Hạ ăn cơm,   thiết như , Hà Hạ cũng lười tiễn , Lục Chinh Năng lưu luyến mà rời .
Buổi tối ba cha con Hà Thụ Quốc trở về, bọn họ là đến thôn kế bên  đồ gỗ cho  , chủ nhà bao ăn bao vật liệu, Hà Thụ Quốc bọn họ cũng chỉ là phụ trách , mỗi món vật dụng gia đình dựa theo lớn nhỏ mà lấy tiền.
Món đồ lớn như tủ ba ngăn thì thu tiền công hai đồng, như sô pha thì thu mười đồng, nếu mà thêm đệm, giá sẽ cao một chút. Giá cả mấy món đồ nhỏ khác cũng  thấp.
Hà Thụ Quốc bọn họ   là  ba cha con hai ngày là  thể  xong cho một nhà.
Hôm nay bọn họ   cho nhà cuối cùng,  xong, nửa tháng  trong nhà liền   việc .
Bữa cơm tối , cả nhà chính là húp cháo, thêm với dưa chua và cải xanh còn  một đĩa khoai tây sợi mà Hà Hạ xào, món chính là bánh cao lương cải xanh.
Hà Thụ Quốc húp một ngụm cháo, : "Việc mộc chúng  nhận đều   xong, kế tiếp là  của hồi môn cho Hạ Hạ của chúng . Cha nghĩ kỹ , chúng  sẽ  một cái giường đỏ lớn cho Hạ Hạ,   một cái sô pha, một cái tủ ba ngăn..."
Hà Thụ Quốc hứng thú bừng bừng mà sửa soạn của hồi môn cho Hà Hạ, Quan Quỳnh Anh lúc đầu còn ôn hoà nhã nhặn mà , đến khi  thấy Hà Thụ Quốc    giường  sô pha cho Hà Hạ, chị      yên.
Hà Thụ Quốc còn   xong, Quan Quỳnh Anh liền nổi giận đùng đùng : "Cha, em gái cũng là kết hôn  hai, mấy món vật dụng gia đình của   khi em  kết hôn  khiêng về   còn  thể dùng ? Trong phòng em    cũng  một cái sô pha ? Con cảm thấy  cần  cái mới nhỉ?"