mùi vị  hề  đổi chút nào, thịt gà vẫn dai chắc mềm, mùi vị nước canh thơm nồng, ngửi  thấy  tê cay, nhưng uống  trong miệng thì chỉ còn  một chút vị tê cay. Mùi vị quả thật là ngon vô cùng.
Hà Hạ vẫn còn đang thưởng thức tỉ mỉ, còn những  đàn ông khác thì   hề keo kiệt mà lớn tiếng tán dương: “Bác ơi, tay nghề  của bác  tiến bộ , cháu nhung nhớ món gà hoa tiêu  mấy tháng  đấy ạ.”
Người  chuyện chính là một   em khác của Lục Chinh Năng, tên là Ngụy Kiến, cha   là bí thư trấn ủy của trấn Tần Sơn,   quê quán   là Thiên Tân ngày nay. Anh  về quê mấy tháng, khi  chuyện còn pha chút khẩu âm  thể nào  đổi .
Anh   với một giọng điệu êm dịu, mang theo âm điệu riêng, khác biệt một trời một vực với nơi  của bọn họ,     chuyện cảm thấy  mới lạ.
Bác gái Liêu  tán dương thích nhất đám  em   của con trai,  bọn họ tán dương , nụ   mặt phai nhạt  chút: “Ăn ngon thì ăn nhiều thêm chút, vẫn còn thịt,  đủ thì ăn lát nữa bác  nấu tiếp cho các cháu, từ giờ về  mà các cháu  ăn thì lên huyện tìm bác, bác  cho các cháu ăn.”
Bác gái Liêu ở một  trong huyện, một  Hầu Tử   ngoài buôn bán là  mất một hai tháng, bà  ở nhà quả thực cũng nhàm chán.  bà     ở trấn Tần Sơn.
Lục Chinh Năng cũng lập tức : “Đã   đấy, bác đừng đổi ý đấy nhé, từ nay về  cháu sẽ chạy  chạy  giữa trấn  và huyện lị, đến lúc đó sẽ quấy rầy bác  ít , bác cũng đừng chê cháu phiền đó.”
Bác gái Liêu  toe toét miệng: “Không phiền  phiền.” Bà   ,  gắp cho Hà Hạ một miếng đùi gà: “Hà Hạ , cháu mau ăn ,  là  chúng nó cướp hết một nồi thịt  đó.”
“Aiz, cảm ơn bác.” Hà Hạ  thích ăn thịt gà, thích nhất là phần da dai mềm, ngoài ăn thịt , cô còn ăn  ít cải xanh.
Cải xanh non mơn mởn, thả  trong cháo gà nấu một lúc  gắp lên,  khi gắp lên lớp bên ngoài của cải xanh  phủ lên một lớp dầu bóng loáng. Bắc ngang lên  nồi sắt một tấm ván hình chữ nhật, để một bát nước chấm bác gái Liêu  pha xong lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-90.html.]
Nước dùng  pha bằng ớt cháy rang  lửa lớn, trong vị cay  mang theo vị khét  thể nào  rõ ,  khó ngửi, ngược  còn ngon vô cùng.
Nước chấm cũng  đơn giản, cho một thìa muối, một chút xíu bột ngọt, cắt chút hành lá thật nhỏ  dùng nước sôi khuấy một lúc là , nếu như  nào chú trọng hơn thì sẽ cho thêm chút dầu hoa tiêu hoặc là cho một ít bạc hà non .
Hôm nay bác gái Liêu pha  cho bạc hà ,  cho dầu ớt. Nhúng cải xanh nóng bỏng  trong nước chấm, đặt bên miệng thổi một cái,  khi  còn quá nóng nữa thì cho  trong miệng,  cay  thơm, nếu chỉ ăn mỗi cải xanh nhúng nước chấm thì Hà Hạ cũng  thể ăn hai bát cơm.
Sau khi ăn no xong thì hớt bỏ lớp dầu  cùng của cháo gà, múc  một bát  thổi  uống,   là lò sưởi ấm áp tí tách, bên ngoài dù  là gió rét thấu xương, thì  thời khắc  cũng cảm thấy thỏa mãn.
Hà Hạ tự nhận là tài nấu nướng  tệ, nhưng nếu  riêng về món gà hoa tiêu  thì Hà Hạ nấu   ngon như .
Hà Hạ xin bác gái Liêu chỉ bảo, bác gái Liêu cũng  giấu giếm, truyền thụ  công thức bí truyền cho Hà Hạ  sót chút nào.
Bà   với Hà Hạ: “Những món ăn của bác đều là do bác tự nghĩ   trong những năm nay, Tiểu Hầu  thích  phòng bếp, tất cả bản lĩnh  của bác mà nó cũng  thích học, nếu như cháu  học,  bác sẽ dạy hết cho cháu.”
Bác gái Liêu  hề cảm thấy bản lĩnh  của   gì quý giá cả, chồng của Hà Hạ là Lục Chinh Năng là bạn bè đồng cam cộng khổ với con trai .
Vân Mộng Hạ Vũ
Bác gái Liêu  quý và cũng  ơn những  bạn  của Hầu Tử, càng yêu thích Lục Chinh Năng   cha  hơn một chút, bà   coi Lục Chinh Năng như con  mà yêu thương .
Mà chính bà  từ nhỏ cũng chỉ thích rúc trong phòng bếp nghiên cứu nấu nướng, bà  cũng   Hà Hạ thật sự thích xuống bếp,  nên mới mở miệng chỉ dạy.
Cho tới bây giờ Hà Hạ  từng bái sư học nghệ, những món ăn cô   đều là học  từ bà chủ ở tiệm cơm tự phục vụ. Tay nghề của bà chủ  , Hà Hạ tự nhận chỉ học  một nửa, bây giờ  bác gái Liêu  dạy cô, dĩ nhiên là Hà Hạ đồng ý.