Ăn cơm xong, Lục Chinh Năng và Hà Hạ   ngoài mời rượu, Hà Hạ  uống nhiều lắm, tửu lượng cũng   nên chỉ uống một ngụm, còn Lục Chinh Năng thì hào hứng cạn hết ly  đến ly khác với   trong làng.
Hà Hạ   đang  vui mừng nên cũng  khuyên .
Đợi đến khi mời rượu xong bảy tám bàn trong sân, Hà Hạ liền  về phòng nghỉ ngơi còn Lục Chinh Năng   Ngụy Kiến bọn họ kéo  uống rượu tiếp.
Bốn năm giờ chiều, Lục Chinh Năng  uống  nhiều , khách khứa cũng   về bớt .
Thời đại  chén đũa dùng trong tiệc cưới đều là của nhà  nhà   xung quanh, ăn cơm xong họ  rửa chén đũa sạch sẽ mang về nhà , bàn cũng  khiêng   nhưng trong nhà bếp vẫn còn  nhiều chuyện   xong, đồ ăn thừa cũng còn  nhiều.
Bà cụ Lục    thấy, Lục Chinh thì vẫn còn  tỉnh rượu, Hà Hạ liền  đồ xắn tay áo  nhà bếp  việc.
Đợi đến khi bận rộn xong xuôi thì trời cũng  tối , bà cụ Lục luôn ở trong nhà bếp trò chuyện cùng Hà Hạ,  theo cô  những công việc  trong khả năng của , Hà Hạ đưa bà cụ Lục về phòng của  ,  đó mới  về phòng tân hôn của cô.
Phòng tân hôn của Hà Hạ  lớn, cái giường  dài  một mét tám, phía   tấm rèm cửa màu đỏ,  giường trải bộ ga giường màu đỏ đậm, Lục Chinh Năng đang   giường ngáy khò khò.
Của hồi môn của Hà Hạ  đặt ở khu vực trống trong căn phòng, cảm giác  chút chật chội, Hà Hạ điều chỉnh  vị trí, dọn dẹp một chút là xong ngay.
Trước khi Hà Hạ leo lên giường  nghĩ ngợi một chút,  đó  lấy rửa tắm rửa,  tắt đèn leo lên giường thì Hà Hạ   Lục Chinh Năng ôm chặt  trong lòng.
Hà Hạ còn  kịp phản ứng  thì miệng   Lục Chinh Năng chặn , tay của Lục Chinh Năng cũng bắt đầu trở nên  an phận.
Ngày hôm  Hà Hạ ngủ dậy thì trời bên ngoài  sáng , Lục Chinh Năng   còn   giường nữa, Hà Hạ  dậy từ  giường,  bước xuống giường liền  dị vật chảy  khỏi giữa hai chân, Hà Hạ cũng   thiếu nữ  trải sự đời, tất nhiên cô  đó là cái gì.
Hà Hạ đỏ hết cả mặt  lấy nước tắm rửa sạch sẽ mới mặc áo  khỏi cửa.
Lục Chinh Năng đang ở trong phòng bận rộn, còn bà cụ Lục thì  trong sân phơi nắng.
“Bà nội.” Hà Hạ kêu lên một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-94.html.]
Bà cụ Lục trả lời một tiếng: “Còn sớm lắm,  cháu  ngủ thêm một lúc nữa?”
Hà Hạ  cái mặt trời  trời đang treo  ngay chính giữa và  : “Không ngủ nữa, bà nội, bà  ăn sáng ?”
Bà cụ Lục nở nụ  lắc đầu: “Vẫn , thằng Chinh đang nấu đấy.”
“Thế cháu qua xem   một chút.” Hà Hạ   nhà bếp, Lục Chinh Năng đang vớt sợi mì  trong chén.
“Sao  nấu mì thế? Không  vẫn còn  nhiều thức ăn thừa ? Chẳng  hâm nóng là ăn   ?” Hà Hạ .
Lục Chinh Năng  đầu qua  Hà Hạ, nụ   khuôn mặt  cách nào giấu giếm : “Đây là bữa cơm đầu tiên em gả qua đây,  thể ăn thức ăn thừa.”
Hà Hạ ngơ ngác,  đó cũng nở nụ : “Trông cái miệng  kìa, ngọt thật đấy,  mau,  thế  từng  những lời  dỗ  nhiều cô gái đúng ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Chinh Năng  ngơ ngác: “Em đang  những lời ngu ngốc gì thế, cả đời   chỉ từng dỗ dành một  em thôi.”
Trong lòng Hà Hạ cảm thấy  ngọt ngào, cô bưng một chén mì   múc xong: “Em mới  tin  đấy.”
Lục Chinh Năng bưng hai chén mì  theo phía : “Những điều   đều là sự thật, em xem em   tin .”
Hai  cứ thế đấu khẩu   phòng khách, bà cụ Lục   ở bèn đợi sẵn .
Hai con mắt của bà   mù nhưng đôi tai  thính vô cùng,  thấy tiếng náo nhiệt khác biệt, trong lòng bà cụ Lục  vui mừng  kích động. Hà Hạ đặt chén mì xuống và   bàn,     ngoài đánh răng rửa mặt,  khi  về Lục Chinh Năng bọn họ đang ăn .
Lúc Hà Hạ  xuống ghế vẫn còn cảm thấy một sự khó chịu nhẹ, cô cầm chén cơm lên và liếc Lục Chinh Năng một cái.
Con  cầm thú, cũng   nhẹ nhàng một chút, đến da cũng tróc cả .
Lục Chinh Năng  Hà Hạ liếc mà cảm thấy  khó hiểu,   Hà Hạ nở nụ  một cái, Hà Hạ  liếc  một cái.
Tay nghề của Lục Chinh Năng   lắm, một chén mì   nấu ngoại trừ mùi vị của muối thì  còn vị nào khác, nhưng Hà Hạ  cực khổ suốt cả đêm, lúc  cũng  thực sự đói bụng , cả một chén mì lớn cô đều ăn xong , canh cũng uống hết .