Xương sườn bây giờ và xương sườn    giống , hiện tại heo  thả rông, cũng  ít cho ăn thức ăn gia súc,  nên cho  thịt ăn thơm hơn thịt heo    nhiều.
Hà Hạ  sườn nấu om nạc nhưng  khô, mập mà  ngấy, nước dùng đỏ hồng, bởi vì bỏ thêm củ cải nên trong hương vị đậm đà  chứa một làn thanh mát, củ cải hút nước dùng, trong vị ngọt  vị đậm đà, hương vị cũng vô cùng tuyệt.
Hà Hạ ăn hai miếng thịt    ăn nữa, cô dùng nước dùng của thịt nấu om để ngâm gạo tẻ, nước dùng tựa như mới đúng là tinh hoa của món ăn , gạo tẻ ngâm  trong nước dùng, mùi thịt toả , khiến Hà Hạ ăn một bát   nhịn  mà ăn thêm một bát nữa.
Đến khi thực sự  ăn  nữa, Hà Hạ mới nhớ tới nước cơm của , cô uống một bát nước cơm,   nhịn  dùng nước cơm chan  nửa bát cơm tẻ.
Ăn hết hai bát rưỡi cơm, Hà Hạ   băng ghế dài,     động đậy, đúng lúc   tiếng gõ cửa viện.
Mấy  Lục Chinh Năng còn đang ăn, Hà Hạ bèn  lên  mở cửa.
Cửa  mở, Hà Hạ   đẩy .
"Các  là ai? Tại    ở trong nhà ?" Hà Hạ còn  mở miệng, đối phương  lên tiếng chất vấn .
Người đến là một thanh niên tầm mười mấy tuổi, tóc dài đến che cả mắt,   mặc một cái áo sơ mi hoa, một cái quần ống loe, chân mang một đôi giày vải màu đen.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trang phục  những năm tám mươi cũng  tính là nổi bật, lúc  Hà Hạ và Hà Hoằng Nghĩa  tới tỉnh Đông cũng   nhiều thanh niên lêu lổng ăn mặc như thế.  ở thị trấn Tần Sơn, Hà Hạ  từng thấy qua  nào ăn mặc như thế .
Cậu thanh niên    trong sân còn lải nhải: "Các    thuê nhà của Vương Hải Phương đấy chứ,   cho các  , Vương Hải Phương cho thuê nhà  đáng tin , đây là nhà của  trai ,  trai  c.h.ế.t , nhà   là của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-99.html.]
Hà Hạ     thẳng thắn khí khái thế thì vui vẻ: "    c.h.ế.t  thì  cha  thừa kế nhà cửa,  con trai, con gái, cháu trai, cháu gái thừa kế, nhưng đúng là  từng  nhà ai   trai c.h.ế.t  để em họ thừa kế nhà cửa. Cậu  nhà  là của ,    giấy chứng nhận đất đai chứ? Cậu lấy giấy chứng nhận đất đai của   cho  xem một chút."
Thanh niên  tên là Trương Lập Trung, là con trai út của chú hai Trương Lập Quân, từ lúc Trương Lập Quân còn  chết, cả nhà chú hai Trương   suy nghĩ chiếm lấy căn nhà  của Trương Lập Quân.
Trương Lập Trung còn  một  trai  cưới vợ sinh con, nếu Trương Lập Trung  kết hôn, trong nhà nhà nhất định sẽ  đủ chỗ ở, mà chú hai Trương  đồng ý đem cái nhà  cho Trương Lập Trung.
Trương Lập Trung từ lâu  cho rằng căn nhà  là của . Từ khi   phụ nữ Vương Hải Phương  cho thuê căn nhà ,   tức giận  chết, dường như ngày nào   cũng đều   tới bên  mấy chuyến, để tìm  bằng   thuê nhà của Vương Hải Phương.
 Hà Hạ bọn họ thuê nhà xong vẫn  tới ở, thỉnh thoảng lúc tới thì Trương Lập Trung   ở đây,  nên  hai bên vẫn luôn bỏ qua .
Ngày hôm nay Trương Lập Trung  lên thị trấn hẹn hò với  yêu xong thì trở về,   theo thói quen  về bên ,  thấy cửa sân  khóa,   bèn  đến gõ cửa.
Tất nhiên là Trương Lập Trung   giấy chứng nhận đất đai: "Cần gì   giấy chứng nhận đất đai, Trương Lập Quân là  của  thì nhà của    là của ."
Trương Lập Trung cứ     một câu như , Hà Hạ  cũng thấy phiền, Lục Chinh Năng ở trong nhà   tiếng động cũng lau tay  , đúng lúc  thấy    như thế,  nhíu mày : "Lúc chúng  thuê nhà  xem qua sổ nhà, tên  sổ nhà là Vương Hải Phương,  đừng ở đây gây sự, nếu như  cảm thấy nhà  thật sự  là của ,   lập tức  tìm Cục quản lý bất động sản  thị trấn ."
Trương Lập Quân cũng coi như là một  thành công, cuộc hôn nhân giữa   và Vương Hải Phương rõ ràng  đơn thuần,  khi bản   gặp đại nạn,    đặc biệt  sang tên căn nhà  .
Khi thuê phòng Vương Hải Phương còn cẩn thận cho bọn họ xem qua sổ nhà.
Trương Lập Trung vốn là kẻ chỉ  bắt nạt  yếu,  khi    thấy hai  em Hà Hoằng Nghĩa   theo Lục Chinh Năng thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
"Các  chờ đó cho ,  về nhà gọi cha   tới." Trương Lập Trung  xong liền chạy .