Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-04-17 23:27:00
Lượt xem: 722
Từ nhỏ đến lớn Khương Nặc bao giờ đau như bây giờ.
Những vết cắn xé đẫm m.á.u xỏ xuyên qua màng nhĩ của cô, chân cô còn sức lực, tay cũng rớt ở chỗ nào, cô phát âm thanh , cổ họng cắn xuyên qua từ lúc nào .
“Con mụ điên , cút ngay! Cút ngay!”
Một đàn ông đang cực lực đẩy Khương Nặc ngoài.
Máu tươi đặc sệt chảy xuống che kín mí mắt của Khương Nặc, m.á.u nhiều đến mức cô thể nào mở mắt , cô vốn nên c.h.ế.t từ lâu , nhưng ý trời định cô chừa thở cuối cùng để túm chặt lấy đàn ông ở cơ thể .
Tên đàn ông hại c.h.ế.t của cô, phản bội cô trong thời tận thế !
Sinh vật biến dị đang gặm cắn Khương Nặc đương nhiên sẽ bỏ qua con mồi tươi mới đang vặn vẹo cô, mùi m.á.u tươi hấp dẫn càng nhiều dã thú vây quanh đến, bắt đầu ăn uống thỏa thích.
Tiếng kêu rên của đàn ông dần dần yếu biến mất, mà vòng cổ đeo cổ Khương Nặc cũng cắt đứt trong lúc hỗn loạn .
…
Một luồng ánh sáng quái dị chợt lướt qua mặt Khương Nặc, cơn đau đớn giống như dần mất trong dòng năng lượng ấm áp , cô chút mêm mang, đó cơ thể giật nảy , Khương Nặc đột nhiên mở bừng mắt!
Thứ đầu tiên đập mắt chính là công ty internet mà cô từng việc, tường còn dán khẩu hiệu của công ty “Phấn đấu sáng tạo cái mới, tương lai vô hạn”.
Khu vực việc ngăn cách thành từng ô riêng, ở vị trí việc của , gõ gõ đánh đánh lên bàn phím vẻ vô cùng bận rộn, thỉnh thoảng nhấp một ngụm cà phê.
Cô vươn tay, ngón tay trắng nõn mảnh khảnh, móng tay mài dũa tỉ mỉ, còn đeo một cái lắc tay bện thủ công vô cùng xinh .
Đây tay của Khương Nặc, hoặc là , đây bàn tay tràn ngập m.á.u và vết thương của Khương Nặc ở thời tận thế!
Rốt cuộc thì hiện tại đang chuyện gì thế , cô sống ? Sống từ thời đại tận thế cá lớn nuốt cá bé tràn ngập m.á.u me và tuyệt vọng ?
Cô từng giãy dụa cầu sinh ở tận thế mười năm.
Thời tiết nhiệt độ cao, mưa to, giá rét liên tục trong thời gian dài, phá hủy các thành phố, nhân loại giảm bảy mươi phần trăm quân .
Động đất, núi lửa siêu cấp phun trào chỉ phá hủy những nơi ẩn núp sinh tồn còn của nhân loại mà còn cho thế giới đều mưa axit.
TBC
Dưới sự bao phủ của tro núi lửa, trái đất tiến thời kỳ đen tối và giá rét.
Tài nguyên để sinh tồn thiếu tốn, động thực vật đều biến dị, virus lan tràn khắp nơi…
mà thứ đáng sợ nhất vẫn là khi luật pháp và đạo đức biến mất, con cần che giấu bản tính nữa.
Suy nghĩ của Khương Nặc vô cùng hỗn loạn, lúc nãy cô còn sinh vật biến dị gặm cắn đến chết, cái cảm giác đau đớn xuyên tim dường như vẫn còn ở , nhưng mà ngay đó, cô về quá khứ …
Đây là... thời điểm tận thế bắt đầu đúng ? Cô sống ?
“Tiểu Nặc? Khương Nặc? Vừa thôi, nãy giờ với em cái gì, em thấy đó?” Giọng nam quen thuộc vang lên bên tai Khương Nặc, trong lòng cô nở rộ một đóa hoa máu, tỏa hận ý vô cùng vô tận!
Khương Nặc ngẩng đầu lên, đối diện với một gương mặt trai sáng sủa.
“Bài thiết kế của em là đại diện cho tiểu tổ của chúng để dự thi, em nhận thưởng và Dương Nịnh nhận thưởng thì khác gì đau chứ? Cho dù em truy cứu thì ảnh hưởng chính là tất cả ! Nếu lớn chuyện thì đến công ty cũng sẽ liên lụy, em sẽ gánh vách nổi trách nhiệm .”
Trong nháy mắt, cô nhớ tất cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-1.html.]
Người đàn ông đang chuyện mặt tên là Uông Tiệm Ly, lớn hơn cô bốn tuổi, là tổ trưởng của dự án trong công ty.
Mà cô là một dân văn phòng 996 (1) mới bước chân xã hội. Kinh nghiệm trải đời còn thiếu, ngây thơ ngu ngốc.
(1) 996: Bắt đầu việc lúc chín giờ sáng, tan ca lúc chín giờ tối, tuần việc sáu ngày.
Uông Tiệm Ly thỉnh thoảng quan tâm cho cô cảm thấy gã là một thể cô dựa .
Cô cho rằng bọn họ đang âm thầm yêu đương, nhưng thực tế cô chỉ là một con cá trong hồ cá mà Uông Tiệm Ly đang nuôi thôi.
Mà cái thanh niên vẻ trai sáng sủa là simp chúa mặt Dương Nịnh.
Dương Nịnh là con gái riêng ngoài giá thú của ông chủ công ty, công ty cùng thời kỳ với Khương Nặc, bình thường cần gì hết, chỉ trang điểm chơi điện thoại.
Đồng nghiệp Dương Nịnh là con ngoài giá thú, còn tưởng rằng cô là bồ nhí của sếp, ai cũng vẻ chân chó tranh lấy lòng cô , trong đó đương nhiên là thể thiếu Uông Tiệm Ly .
Như thì cũng thôi , Dương Nịnh lười biếng, cướp lấy thiết kế của Khương Nặc để vẻ, xui khiến Uông Tiệm Ly lén ăn cắp USB của cô. Vì chuyện nên Uông Tiệm Ly mới theo đuổi Khương Nặc.
Khương Nặc ngước mắt, lạnh lùng Uông Tiệm Ly, gã vẫn cứ mãi ngừng.
“Với em ngẫm xem, dự án là do phụ trách, em lớn chuyện thì cũng sẽ liên lụy, em thật sự nhẫn tâm ...”
“Liên quan gì đến ?” Khương Nặc đột nhiên ngắt lời gã .
Uông Tiệm Ly ngẩn .
Không vì , rõ ràng lúc nãy cô còn giận đến , vẻ như dễ xử lý, tự nhiên giọng điệu và ánh mắt của cô đột nhiên như biến thành một khác .
Thậm chí hiểu , Uông Tiệm Ly còn cảm thấy lạnh căm căm.
Gã rằng, ngay lúc nãy thôi, gã dạo tới dạo lui cửa quỷ môn quan nhiều .
Trải qua mười năm tận thế đầy đen tối, loại luôn giãy dụa ở lằn ranh sống c.h.ế.t như Khương Nặc, tay dính bao nhiêu m.á.u tươi, đến cả cô cũng đếm hết.
Đảo mắt lướt qua, cho dù là bàn phím kim loại là bình nước nóng, ghế dựa, bình giữ nhiệt, d.a.o gọt hoa quả ở bên cạnh, Khương Nặc đều chắc chắn thể cầm bừa một thứ lên cho đầu của thằng ch.ó đê tiện nở hoa.
Lúc cuối cùng trong tận thế, cô chỉ còn một thở cuối cùng cũng bóp cổ Uông Tiệm Ly kéo gã để dã thú biến dị gặm cắn sạch sẽ gã mà.
hiện tại thì , tận thế còn đến, trật tự xã hội vẫn còn tan vỡ, hiện tại đánh c.h.ế.t gã thì chắc chắn sẽ bắt bốc lịch, sẽ chậm trễ nhiều việc.
Chờ xử gã .
Nghĩ đến đây, Khương Nặc thèm quan tâm đến sự ngạc nhiên của Uông Tiệm Ly, xoay ngay.
Cô đến vị trí việc của , nhắm mắt sắp xếp suy nghĩ hỗn loạn.
Đồng nghiệp ở xung quanh thấy cô cãi với Uông Tiệm Ly xong về, đều nhỏ giọng thảo luận gì đó với .
Khương Nặc đương nhiên Dương Nịnh là nữ thần trong văn phòng của bọn họ, chỉ Khương Nặc là điều, mấy ngày nay cứ nổi điên tìm Dương Nịnh đòi lời giải thích gì đó.
“ là cạn lời luôn, ước gì cô sẽ liên lụy chúng cũng Dương Nịnh khinh thường theo...”
“Lát nữa đừng để ý đến cô , cô đang ghen tị thôi, bản , cách trang điểm gia đình cũng giàu bằng Dương Nịnh thì cũng thôi, còn thua xa cô về năng khiếu và linh khí nữa, cô nộp tác phẩm .”
“Giận dỗi quăng cục tức đó cho Dương Nịnh thì ích lợi gì chứ, cô cách đầu thai thôi.”