Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 182
Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:38:17
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Nặc đi qua, bên cạnh chuồng vịt quả nhiên lại dùng mảnh gỗ làm một cái chuồng bồ câu đơn giản.
Mỗi ngày đều có động đất, cửa sổ và cửa biệt thự, đều có các mức độ biến dạng khác nhau, vách tường cũng bị hao tổn một chút.
Nhưng sau khi Ngô Đại Giang kiểm tra, nói trước mắt cũng không đả thương được đến nền móng, vấn đề không lớn.
Anh ta còn làm một cái công cụ hút nước thủ công, rút sạch nước ở tầng hầm của 3 cái biệt thự, nhưng bây giờ không dám đi dọn dẹp.
Anh ta còn sửa mấy cái radio, gần đây mỗi lúc trời tối đều mở.
Thấy cuộc sống của bọn họ ngay ngắn rõ ràng, tâm trạng của cô không tệ, hiện tại có Lý Mộng dẫn đội, hậu cần có mẹ, kỹ thuật giao cho Ngô Đại Giang, cơ bản không có vấn đề gì lớn.
Chính mình cũng có thể đi xa một chút, giao nơi này cho bọn họ.
Lý Mộng cũng đi tới nói: “A Muội quá lợi hại, trước đó còn mang về một con rùa, chúng tôi không chờ cô, trực tiếp làm thịt kho tàu, ăn cực kỳ ngon.”
“Không cần chờ tôi.” Khương Nặc khẽ cười, lại nói: “Nhưng những con vật nhỏ, có thể nuôi thì cố gắng hết sức để nuôi, giữ lại về sau ăn.”
Lý Mộng nhẹ gật đầu: “Cô nói đúng lắm, tôi thấy sắc trời rất âm trầm, cứ luôn cảm thấy trong lòng bất an.”
Khương Nặc hé miệng không nói.
Lý Mộng nói không sai, động đất vẫn thường xuyên như cũ, bầu trời lại càng ngày càng âm trầm.
Có nhiều động đất như thế, là bởi vì núi lửa siêu cấp liên tục phun trào dẫn đến.
Kiếp trước ở thời điểm này, có quốc gia đã vì vậy mà không còn tồn tại nữa.
Nếu thật sự so sánh, bọn họ coi như là may mắn rồi.
Bây giờ còn chưa đến thời điểm kinh khủng nhất, qua không lâu nữa, tro núi lửa sẽ bao phủ trong không khí, che đi ánh nắng, để mặt trời không cách nào chiếu sáng xuống mặt đất nữa.
Nhiệt độ không khí hạ xuống kịch liệt, mỗi ngày đều là âm trầm và hắc ám.
Đồng thời, số lượng lớn tro núi lửa còn tràn ngập trong không khí, dẫn đến mưa axit có tính ăn mòn.
Khu vực nghiêm trọng nhất, tro núi lửa còn gây tổn thương đến hệ hô hấp của con người, khiến cho rất nhiều người chết.
Ngay cả xây dựng căn cứ cũng bởi vậy mà ngừng, mọi người không dám đi ra ngoài, bầu trời lại âm trầm ảm đạm, nhất thời lộ ra không phân ngày đêm, người người đều hốt hoảng.
Cũng may quốc gia chưa từng từ bỏ, có những căn cứ này tồn tại, tóm lại là giữ được một số người.
*
Những ngày tiếp theo, Khương Nặc vẫn như cũ không ngừng luyện đao, thỉnh thoảng đến công viên rừng rậm ở mấy ngày rồi quay lại.
Trong không gian, cô dùng các loại tấm ván ghép lại thành nhà ống, đã được phân chia xếp thành 3 hàng.
Cô lấy toàn bộ những đất đai này ra, đủ để hình thành một mảnh ruộng lớn tốt.
Sau đó, Khương Nặc cưa một ít trúc ở trong không gian, dùng xe đẩy trượt kéo về, bắt đầu dùng d.a.o vót linh trúc, toàn bộ chẻ thành những mảnh trúc lớn nhỏ khác nhau, tiến hành tăng cường bẫy rập và phòng ngự cho mạng lưới.
Lý Mộng ngoại trừ rèn luyện chính mình, chính là đốn củi và tích trữ nước, sau khi cô ấy đổ đầy hết tất cả những thứ có thể chứa nước, nghe thấy trong sóng phát thanh vẫn còn đang thông báo với mọi người tích trữ nước, không khỏi có cảm giác lo lắng sâu sắc.
Thế là, Ngô Đại Giang đề nghị mình đắp một cái bồn nước.
Trước mắt Lý Mộng tích trữ nước, làm đồ uống là đủ rồi, nhưng nước dùng sinh hoạt không đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-182.html.]
Chỉ cần có bể nước, là có thể sử dụng được vòi nước, ống thoát nước là Ngô Đại Giang nối sau khi đến đây, thoát nước ra bên ngoài, nhắm mắt làm ngơ, trên lý thuyết nước tắm rửa nấu cơm xả bồn cầu cũng không có vấn đề gì, nhưng điều kiện tiên quyết là lượng nước phải đủ.
Đầu tiên Ngô Đại Giang vẽ ra một bản vẽ đơn giản.
“Ở quê tôi thật ra đã có người tự xây bồn nước giống như ở nông thôn, dùng cây trúc để nhận nước từ trên núi chảy xuống, bình thường dùng để tưới ruộng, tưới cây, lượng tích được không phải rất lớn, cũng chỉ hơn 70 tấn, nhưng chúng ta có thể xây lớn hơn một chút.”
Lý Mộng suy nghĩ một chút nói: “Kỳ hạn công trình dự đoán cần bao lâu?”
“Chúng ta ít người, cũng không phải người có kinh nghiệm, đại khái cần hơn nửa tháng.”
Lý Mộng khẽ cắn môi: “Vậy thì làm.”
Hiện tại mỗi ngày đều có động đất, sẽ tạo nên hoàn cảnh khó khăn rất lớn cho việc xây dựng bồn chứa nước.
Cũng may bọn họ không thiếu vật liệu, lại có A Muội kéo xe, rất nhiều việc dựa vào cần cẩu và máy móc dùng tay khởi động, đều có thể để A Muội tới kéo, quả thực phát huy tác dụng.
Khương Nặc cũng nhìn bản vẽ, nói với Ngô Đại Giang: “Chỉ là chứa nước thì không được, anh nhất định phải chống ô nhiễm, ngẫm lại vì sao ở sóng phát thanh cứ luôn nhắc nhở phải tiết kiệm nước, hiện tại gần như ngày nào cũng nói, có vẻ rất căng. Phải biết là vừa mới mưa to lâu như vậy, nước lũ ở khắp nơi còn chưa rút hết, thiếu nhất chắc chắn không phải là nguồn tài nguyên nước, nhưng tại sao lại phải nhắc nhở nhiều lần chứ?”
Ngô Đại Giang nghe vậy ngẩn người, anh ta ngẩng đầu quan sát bầu trời, đột nhiên cảm thấy một trận kinh hãi.
“Cô nói đúng, chúng ta phải chống ô nhiễm.... Vậy thì bể nước này nhất định phải được đậy lại...” Anh ta lẩm bẩm, lại bổ sung rất nhiều chi tiết thi công vào.
Cần gạch cũng không khó, gần đây nhiều biệt thự trống như vậy, phần lớn đều là kết cấu bê tông, vì để cho đẹp, cũng có một chút là gạch xây, rất nhiều vật liệu có thể lấy từ trong phòng ra.
Chuyện vật liệu này, Khương Nặc nhận làm.
Muốn phá nhà không phải đơn giản như vậy, hiện tại thể lực của Lý Mộng đã mạnh hơn so với trước kia, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều, để cho cô ấy làm, đập đến ngày hôm sau chắc chắn toàn thân đau buốt nhức, ảnh hưởng nghiêm trọng đến trạng thái.
Khương Nặc cầm búa, tìm một cái tường vây bắt đầu đập, gạch cô đập ra được bao phủ bởi một lớp xi măng, cô cầm lấy từng viên một, giơ tay c.h.é.m xuống, viên gạch sạch sẽ xuất hiện.
Sau khi xong xuôi, A Muội không kịp chờ đợi kéo xe chạy.
Lại đập tiếp đến nhà, đã có sẵn kết cấu cốt thép có thể dùng.
TBC
Vật liệu được kéo qua liên tục không ngừng.
Thỉnh thoảng còn có thể lấy mấy món ban đầu tích trữ ở chợ vật liệu xây dựng trong không gian ra, chất đống cùng một chỗ.
Thể lực của Khương Nặc dồi dào, làm xong việc cũng không mệt, ngày thứ ba thấy tiến độ mấy người Ngô Đại Giang đào hố đáng lo, cũng giúp đỡ đào một ngày, gần đây cô vẫn luôn xúc đất, dùng xẻng rất thuần thục, nửa ngày đã đào ra tiến độ hai ngày của bọn họ.
Ngô Đại Giang thấy vậy, trên mặt có chút căng thẳng, cảm thấy vô cùng xấu hổ, anh ta không muốn cái gì cũng dựa vào Khương Nặc, vội vàng nói: “Cô Khương, hiện tại số lần động đất quá nhiều, đào xong cũng chưa thể khởi công ngay, cô cũng không cần hỗ trợ, để chúng tôi làm từ từ.”
“Được.”
Ngô Đại Giang và Lý Mộng mất hơn một tuần, đào ra được một cái hố dài khoảng 7 mét, rộng 6 mét, sâu 5 mét, khoảng chừng 200 mét khối.
Bởi vì là bể chứa nước đóng kín, không chỉ là dưới lòng đất, cũng sẽ có không gian ở trên mặt đất, dự đoán lại cao thêm 2 mét, cuối cùng có không gian khoảng chừng 300 mét khối.
Nói cách khác có thể tích trữ 300 tấn nước.
Nhưng bây giờ thật sự không dám thi công, chỉ có thể dựng kết cấu trước, làm từng chút một, để bê tông có đủ thời gian khô từ từ.
Vì để phòng ô nhiễm, ngoại trừ kết cấu xi măng cốt thép, bên trong còn cần sợi thuỷ tinh.
Mỗi ngày Ngô Đại Giang đều vây quanh bể nước, toàn bộ tâm tư đều dồn vào trong đó, mỗi ngày còn phải theo thông lệ kiểm tra nhà cửa và hệ thống thoát nước xem có xảy ra vấn đề gì hay không, Ngô Tiểu Giang rất hiểu chuyện, biết cha vất vả, vẫn luôn giúp đỡ làm việc.
Con bé sửa máy móc dùng hàn điện hoàn toàn là người có kinh nghiệm, làm việc cũng nhanh nhẹn, chỉ là sức lực quá nhỏ.