Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:38:30
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng, chuồng chăn nuôi được xây bên cạnh cửa biệt thự số 3, có thể ra vào từ cửa chính.
Mùi sẽ hơi nồng một chút, nhưng trong thời gian bế quan cũng chỉ có thể tạm thời chấp nhận.
Cũng may mấy ngày nay đều không có trận động đất nào lớn, không ảnh hưởng đến tiến độ thi công công trình, mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Nhìn Ngô Đại Hà mỗi ngày đều vất vả làm việc, Khương Nặc sợ thân thể nhỏ bé của anh ta lại mệt mỏi, tìm cơ hội lặng lẽ cho anh ta thêm chút nước suối không gian vào trong cốc nước.
Vì công bằng, cũng cho Lý Mộng ăn nhiều rau dưa hơn.
Lý Mộng ăn rau quả tưới bằng nước suối không gian trong một thời gian khá dài, thể chất của cô ấy đã từng bước được cải thiện. Mà cô ấy lại thường xuyên rèn luyện, hiện tại luận thể lực cùng tinh lực, đều không phải người thường có thể so sánh.
Nhìn cô ấy và Vu Nhược Hoa đều có thể dễ dàng nâng vật nặng, mà mình lại mệt đến mức thở dốc, Ngô Đại Hà thường xuyên cảm thấy hoảng hốt.
Khi Ngô Đại Hà làm việc mệt mỏi, anh ta lại nhắc đến đàn anh của anh ta.
“Nếu như có đàn anh của tôi ở đây thì tốt rồi, loại nhà kho có kết cấu thế này dùng mộc là tiết kiệm thời gian và sức lực nhất, còn không tốn bất kỳ vật liệu nào. Chúng ta ở cách công viên rừng rậm gần như vậy, nguyên liệu gỗ là dễ tìm nhất, đáng tiếc tôi không biết làm, những bộ phận này, dùng mộc so với kim loại thuận tiện hơn nhiều.”
Khương Nặc thuận miệng hỏi: “Đàn anh của anh tên là gì thế?”
Những người có chút tay nghề như thế này vẫn rất dễ đi vào căn cứ, cho dù lấy thân phận lao công đi vào thì qua một thời gian cũng có thể được tăng lên.
Kiếp trước cô sống ở căn cứ rất lâu, cái gì cũng làm, nếu như có thợ mộc lợi hại thì chắc chắn cô đã từng gặp.
TBC
Ngô Đại Hà trả lời: “Tên là Lâm Ba, lớn hơn tôi 1 tuổi, anh ta bị tóc bạc di truyền nên vừa lên đại học tóc đã bạc trắng, rất dễ nhận ra.”
Khương Nặc không tiếp lời, bởi vì cô không có ấn tượng đối với cái tên này.
Điều này rất bình thường, có thể còn sống tiến vào căn cứ vốn đã không dễ dàng.
Hoặc là c.h.ế.t ở trong thiên tai, hoặc là sống sót qua thiên tai, c.h.ế.t ở trên đường.
Hoặc là đi đến một căn cứ lớn hơn là cũng có thể.
Thật ra kiếp trước cô cũng chưa từng thấy Lý Mộng và Ngô Đại Hà, đặc biệt là Lý Mộng. Người am hiểu b.ắ.n s.ú.n.g như cô ấy hơn phân nửa là phải ra tiền tuyến, các chủ lực ở tiền tuyến được hưởng ưu đãi tài nguyên, là đối tượng mà mọi người hâm mộ.
Cho dù là ở một căn cứ khác, cũng không thể là một người không có tên tuổi được.
Mà ở giai đoạn sau của tận thế, các sinh vật biến dị không ngừng xâm chiếm không gian sinh tồn của nhân loại, rất nhiều thế lực tách khỏi căn cứ cuối cùng cũng phải hợp tác với căn cứ, đơn đả độc đấu vô cùng gian nan.
Cho nên, khả năng Lý Mộng c.h.ế.t so với Ngô Đại Hà càng lớn hơn.
Mặc dù không có căn cứ nhưng Khương Nặc mơ hồ cảm thấy, kiếp trước Lý Mộng c.h.ế.t rất có thể có liên quan đến Đàm Linh kia.
Tận thế chính là như vậy, cho dù có năng lực, cẩn thận đến đâu nhưng cũng không thể làm gì được nếu thiếu may mắn.
Sau khi chuồng chăn nuôi hoàn thành, Ngô Đại Hà lại bắt đầu tu sửa biệt thự.
Kết cấu kiến trúc của tòa biệt thự vẫn còn nguyên vẹn, căn nhà cũng không bị nghiêng hẳn, chỉ có vài vết nứt trên tường, khung cửa bị biến dạng, kính cũng bị vỡ.
Lại tốn thêm hai ba ngày, toàn bộ đã tu sửa xong.
Cân nhắc đến vấn đề đốt củi để sưởi ấm, nếu đóng chặt cửa sổ sẽ có nguy cơ ngộ độc khí carbon, anh ta mở rộng đường ống dẫn điều hòa, bổ sung thêm hai lớp lọc để làm thành một ống thông khí có thể đóng mở được.
“Ngoại trừ trường hợp đặc biệt thì tốt nhất là không nên đóng ống thông khí này, nếu không thì sẽ có lúc quên mất, khi ngủ say sẽ bị trúng độc mà không hề hay biết.” Anh ta dặn dò Lý Mộng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-188.html.]
Đồng thời anh ta cũng gia cố tất cả đường thoát nước, cống thoát nước một lần, hy vọng có thể chống đỡ được lâu hơn.
Khương Nặc đặt rất nhiều vật tư ở tầng một và tầng hai, Lý Mộng đã từng thấy những thứ này.
Ngô Đại Hà ngay từ đầu đã biết cô có vật tư, trước kia chưa từng tham lam, hiện tại cùng lên chung một thuyền với cô, lại không đến mức nảy sinh lòng tham gì, chỉ là khi nhìn thấy những thứ đó, trong lòng lại cảm thấy yên tâm hẳn.
Anh ta cũng không nhìn nhiều, thu dọn đồ đạc rồi rời đi.
Khương Nặc không cho anh ta vào tầng ba, anh ta cũng không hỏi, cửa sổ tầng ba cuối cùng đều là Khương Nặc tự mình sửa.
Ngô Đại Hà còn làm một sợi dây xích ở giữa biệt thự số 1 số 2 số 3, phía dưới móc một cái hòm gỗ nhỏ có thể tháo ra được.
Một khi bắt đầu đóng cửa không ra, nếu thực sự thiếu thứ gì đó thì có thể sử dụng phương pháp này, lắc tay cầm từ trong cửa sổ, thông qua dây xích vận chuyển hòm gỗ qua.
Việc liên lạc có thể dựa vào bộ đàm.
Lý Mộng phụ trách chuyển nấm ăn được, cô ấy tiến hành khử trùng phòng thay đồ ở tầng ba, dùng nó làm phòng trồng nấm tạm thời.
Sau đó, cô ấy chặt về rất nhiều củi.
Nhiệt độ không khí càng ngày càng thấp, cũng không biết cần phải đóng cửa bao lâu, ngoại trừ sưởi ấm còn phải nấu cơm nấu nước, tầm quan trọng của củi lửa không cần nói cũng biết, tuyệt đối không thể thiếu được.
Mỗi ngày đều là A Muội kéo xe chở củi về, còn Lý Mộng chặt củi giống như phát điên.
Vu Nhược Hoa thấy cô ấy vất vả nên mỗi ngày đều làm một ít bánh xèo rau củ để cô ấy mang theo, nếu đói bụng thì ăn một chút để lấy lại sức.
Ngoại trừ kéo xe, thời gian khác A Muội đều tuần tra khắp nơi, cứ cách mấy ngày lại ngậm đồ về, gà rừng thỏ hoang là chủ yếu, chuồng nuôi súc vật cũng càng ngày càng nhiều thêm.
Vu Nhược Hoa vốn đã trang bị một lớp kính lọc với chó nhà mình, bây giờ càng ghê gớm hơn, mỗi ngày đều khen: “Đi đâu tìm được một con ch.ó thông minh như A Muội đây, A Muội của chúng ta cũng có thể nuôi gia đình rồi.”
“Gâu!” A Muội cọ cọ Vu Nhược Hoa, đồng thời nhìn Khương Nặc với ánh mắt đắc ý.
Thấy không? Nhìn thấy ai mới là chó có năng lực nhất trên đời chưa?
Những thứ này, bé ba kia có biết không?
...
Hiện tại bầu trời càng ngày càng âm trầm.
Không khí dần dần trở nên kém đi, có khi còn ngửi thấy mùi lưu huỳnh thoang thoảng. Mưa axit còn chưa rơi xuống, tro bụi núi lửa đã bay tới.
Mọi người bắt đầu theo thói quen đeo khẩu trang.
Cân nhắc đến đồ ăn của Ngô Đại Hà căn bản chỉ là thịt dê khô và lương thực cứu trợ kia, số lượng còn lại không còn nhiều lắm, Khương Nặc liền phân cho anh ta một ít đồ ăn.
Bánh ngọt, gạo, mì sợi, thịt bò khô, thịt khô, đồ hộp, lẩu tự sôi, cơm tự nấu, muối và một số gia vị đơn giản.
Đủ để cha con bọn họ ăn thật lâu.
Ngoài đồ ăn, còn có hai cái cốc giữ nhiệt, bột giặt, dầu gội, xà phòng thơm, kem đánh răng, kem trẻ em, một chút than tổ ong, hai máy lọc nước tinh khiết.
Ngô Đại Hà biết tình huống của mình, trước khi chuyển nhà, lương thực của bọn họ đã không còn lại bao nhiêu nữa cả.
Anh ta vùi đầu làm việc, cũng không đề cập tới chuyện này, chỉ là muốn làm tốt mọi chuyện và hài lòng với mọi thứ, đủ để chứng minh giá trị của mình, chờ đến khi thực sự hết đồ ăn thì sẽ tìm đến nói chuyện với Khương Nặc.
Không ngờ chính lại đưa một chiếc xe đẩy tới, ngoài đồ ăn ra, những thứ khác cũng suy nghĩ rất chu toàn.