Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 430: Thư giới thiệu chuyển trường
Cập nhật lúc: 2025-07-13 12:07:17
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô An rót nước ấm cho Tả Tĩnh Hoan, vỗ lưng cô.
Cô đây đại khái chuyện nhà họ Tả từ Tả Tổ Nghênh, nên những điều Tả Tĩnh Hoan , cô cũng cảm thấy bất ngờ, dù cô cũng một cha như Tô Kiến Quân.
"Con con cũng , gì tranh giành một với gì, cuối cùng chịu thiệt vẫn là chính con. Con đụng độ với , cơ bản nhất cũng đảm bảo an cho chứ?
Không cái khí nào quan trọng bằng bản . Con xem lỡ con thật sự xảy chuyện gì, con ?"
"Hơn nữa, cuối cùng là cha con, con chỉ cần còn sức, liền lớn tiếng phản bác. Con cứ , là tội phạm g.i.ế.c cướp của, cùng quần chúng nhiệt tình mỗi một chân một đ.ấ.m đánh c.h.ế.t ngay tại chỗ!!!" Tô An nghiến răng nghiến lợi .
Lúc , cha đánh con cái chồng đánh vợ đều coi là chuyện gia đình khi đưa lên sở công an. đồng thời, quần chúng nhiệt tình cũng nhiều, hơn nữa pháp luật trách đám đông.
Tả Tĩnh Hoan quên cả , ngơ ngác Tô An. "Con nghĩ nhỉ? Tức c.h.ế.t ..."
" con cũng để bọn họ chiếm bao nhiêu lợi lộc . Con suýt nữa cắn đứt một miếng thịt tay con giày rách tư bản đó , nó thét như ma xó . Con còn tìm đến tận cửa nhà nó , mà con giày rách hổ đó còn dám đến mặt con mà nhảy nhót."
Tô An thở dài. "Mấy ngày nay con cứ ở nhà , bên chị Thục Ngọc tạm thời đừng đến nữa. Chị em con , cha con và tình của thì dễ đối phó, nhưng cái tên Lục Kim An đó dễ đối phó , lòng độc ác lắm, đồng chí Tả cũng chịu thiệt trong tay nhiều .
Hắn vốn tay độc ác với các con, là chịu thiệt trong tay con, khẳng định sẽ dễ dàng bỏ qua ."
Tả Tĩnh Hoan quật cường ngẩng đầu: "Con sẽ sợ ? Chọc giận con, con chợ đá con d.a.o mổ heo, con trực tiếp đ.â.m c.h.ế.t , khỏi để đến bắt nạt Tổ Nghênh của con!"
Tô An bất lực : "Con thôi , đồng chí Tả đưa con và thím đến phố Phúc Khánh vốn dĩ là các con tiếp xúc với bọn họ, để tránh xa tâm lý của bọn họ. Giờ nếu thật sự tính kế, đến lúc đó động là em con đó."
"Con xem, con là một đứa con gái, nếu gì con, con ?"
Tả Tĩnh Hoan tuy bướng bỉnh, nhưng cũng trái. "Con , mấy ngày nay con trốn , nhưng con sợ , con là vì gây phiền phức cho Tổ Nghênh."
Tô An dở dở : " đúng đúng, con giỏi nhất."
"Thôi , nếu con gì thì chị về đây, chị còn việc đến chỗ chị một chuyến nữa."
Từ chỗ Tả Tĩnh Hoan về, Tô An thẳng đến chỗ Lưu Hiểu Mai. Lần khi về, cô liền nhớ đến chuyện mà đại nhờ vả.
Không lâu đó, đồng chí Trịnh, phụ trách mua sắm của cục giáo dục, nhận đài phát thanh và các loại loa lớn. Tô An dựa theo địa chỉ của đối phương mà gửi thư cho ông .
Chờ đồng chí Trịnh đến nghiệm thu hàng hóa hài lòng, Tô An liền đề xuất yêu cầu chuyển trường của Vương Kiến Dũng. Lúc , việc chuyển trường phiền phức như , đối với đồng chí Trịnh mà , cũng chỉ là chuyện nhỏ tốn sức gì.
Ông bảo Tô An chờ tin tức, ông sẽ hỏi thăm. Tô An cho ông một mức chiết khấu cho lô hàng đó, đối phương từ chối, và xin thông tin của Vương Kiến Dũng.
Phiêu Vũ Miên Miên
Tô An đây là thành công một nửa. Quả nhiên, hôm nay đối phương để một thư giới thiệu chuyển trường tại cửa hàng của Tô An. Là Trường Trung học Số Ba thành phố A, chỉ kém Trường Số Một một chút thôi.
Tô An cầm thư giới thiệu đến chỗ Lưu Hiểu Mai thì thấy Lưu Hiểu Mai đang từng túi từng túi hộp xốp đặt lên xe ba bánh của , Vương Vĩnh Thuận chống gậy, tay cũng xách hàng.
Hàng hóa chất xong, thu tiền xong, Lưu Hiểu Mai nhiệt tình tiễn khách: "Được , , chờ dùng hết đến nhé."
Vương Vĩnh Thuận thấy Tô An , mặt hiện rõ niềm vui. "An An đến ? Mau mau ."
Tô An theo ông tiệm: "Cậu, ạ? Làm ăn chứ?"
Vương Vĩnh Thuận vẻ mặt vui mừng: "Tốt lắm con ạ, chủ yếu là cạnh tranh, độc quyền mà, mà chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-430-thu-gioi-thieu-chuyen-truong.html.]
"À đúng , con hôm nay đến chỗ lấy hàng, ăn cũng tệ ."
Tô An gật đầu: "Đồ ăn đều tươi ngon, hương vị cũng tệ, cửa hàng sạch sẽ vệ sinh, theo tuyến giá cả bình , thực tế, hơn nữa bên đó học sinh đông."
"Mẹ con hôm còn , mở cửa hàng tự do như bán hàng rong. Bán hàng rong thì mưa gió lớn , nóng quá thì , lạnh quá cũng . Giờ mở cửa hàng , cứ đến giờ mở cửa là bao nhiêu khách quen chờ ở cửa..."
"Hiện tại thím Hồng Thúy một ở trong tiệm, đồ ăn sáng dùng, thím bốn năm giờ sáng dậy , một cũng vất vả quá. Mẹ con đang định gọi chú Đại Dân lên đó, như hai vợ chồng thím Hồng Thúy ở cùng cũng bạn."
"À đúng , ơi, xem cái là gì?" Tô An cầm thư giới thiệu chuyển trường trong tay đưa cho Vương Vĩnh Thuận.
Vương Vĩnh Thuận chữ, nhận lấy , mắt sáng lên, mong đợi về phía Tô An. "Cái là?"
Tô An gật đầu: "Vâng, Kiến Dũng thể đến thành phố A học , thể ở cùng ."
Vương Vĩnh Thuận vô cùng trân trọng lá thư trong tay, trong miệng ngừng lẩm bẩm: "Tốt quá , quá ."
"Tiểu Mai, Kiến Dũng thể đến thành phố A học , An An giúp lấy thư giới thiệu chuyển trường đó."
Lưu Hiểu Mai xách một ấm nước nóng chạy đến, kinh ngạc hỏi: "Thật ? Kiến Dũng thể đến thành phố A ? Tốt quá, quá."
"An An, cảm ơn con, thật sự cảm ơn con. Mợ gì, con đối với nhà chúng , mợ và đều ghi tạc trong lòng. Sau nhất định bảo Kiến Dũng cũng nhớ kỹ."
Tô An lắc đầu: "Đều là một nhà, những lời gì."
Vương Vĩnh Chính đạp xe trong đêm về đến nhà, Lưu Hiểu Mai ngẩng đầu vội vàng đón: "Vĩnh Chính về ? Mau rửa tay , xào thêm một đĩa rau xanh là thể ăn ."
Vương Vĩnh Chính đặt thùng giấy nhẹ trong tay lên tủ, đáp lời một tiếng.
Trên bàn ăn, Vương Vĩnh Thuận kể chuyện Kiến Dũng thể chuyển trường cho em trai, Vương Vĩnh Chính cần đại ca mở miệng liền : "Vậy hai ngày em quán nữa, mai em xuống huyện một chuyến, đến trường Kiến Dũng thủ tục chuyển trường cho nó."
Lưu Hiểu Mai bên cạnh lên tiếng, trong lòng thở phào một .
Vương Vĩnh Thuận rót cho Vương Vĩnh Chính một ly rượu: "Anh cả lời khách sáo , chuyện thật sự nhờ em một chuyến. Anh thật với Tiểu Mai, nếu cùng em một đường, về nhà còn khó."
Vương Vĩnh Chính nhấp một ngụm rượu: "Anh em ruột thịt, còn tình cảm lớn lên cùng từ nhỏ, những lời gì.
Hồi bé em nghịch ngợm gây chuyện, gánh ít tội cho em. Hơn nữa, lúc ba , ông lo lắng nhất chính là . Muốn thấy thể ngày hôm nay, ông cũng thể an tâm hối tiếc ."
Ngày hôm , Vương Vĩnh Chính quán, cũng tìm Tô An mua vé tàu, dù ông là một , trực tiếp như , chọn chuyến tàu gần nhất chen lên mua vé bổ sung.
Đến trường học mà Vương Kiến Dũng đang học, khi đăng ký, theo chỉ dẫn của tìm đến ký túc xá của Vương Kiến Dũng.
Vương Vĩnh Chính đến ký túc xá, kéo một bạn học hỏi thăm. Cậu bạn đó cảnh giác liếc mắt trái : "Anh là nhà của Vương Kiến Dũng? Cậu ở phòng nước phía , mau ."
Vương Vĩnh Chính sửng sốt, trong đầu lóe lên điều gì đó, lập tức bước nhanh về phía hướng đối phương chỉ.
Trong phòng nước, Vương Kiến Dũng mặc áo đơn, xắn tay áo, chân trần, xổm đất cọ giày. Mặc dù co rúm thành một đống, vẫn run rẩy ngừng vì lạnh.
Bên cạnh chậu rửa mặt của là sáu bảy đôi giày bẩn và vớ. Mấy bé mặc áo bông hi hi ha ha vây quanh trêu chọc . Trong đó một vỗ bốp một cái đầu Vương Kiến Dũng, Vương Kiến Dũng theo bản năng run lên.
"Cọ nhanh lên, cứ cọ cọ . Tiết thể dục mà giày xong là tao đánh c.h.ế.t mày."