Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 433: Chặn đường
Cập nhật lúc: 2025-07-13 12:07:25
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hầu Lệ yên tâm Tả Tĩnh Hoan, nhưng Tả Tĩnh Hoan ở nhà cũng yên , mà bên Sở Thục Ngọc thể một xoay sở hết việc, cho nên Tả Tĩnh Hoan một vòng thấy chuyện gì thì về .
Trước đây cô thường buổi sáng, buổi chiều thì Sở Thục Ngọc đến ca. Hiện tại, xét đến tình hình của Tả Tĩnh Hoan, Sở Thục Ngọc và cô phiên , mỗi một ngày ca sáng một ngày ca tối, luân phiên. Khi ca sáng, Tả Tĩnh Hoan thể cùng Tô Bình. Vừa buổi tối Tô Bình tan tầm lúc 8 giờ, khi Tả Tĩnh Hoan tan ca, Tô Bình sẽ đón cô về nhà cùng.
Mấy ngày đầu Tả Tĩnh Hoan còn cảnh giác, thậm chí còn giấu d.a.o trong túi, thầm nghĩ nếu Tả Thượng Đảng hoặc Lục Kim An dám gây rắc rối, cô sẽ đ.â.m c.h.ế.t chúng. Kết quả là mấy ngày trôi qua, căn bản chẳng chuyện gì xảy .
Mà Tả Tĩnh Hoan rằng, hành động của cô đều trong tầm giám sát của Lục Kim An. Từ hôm đó, qua lời của Tả Thượng Đảng và Lục Nhã Tri, Lục Kim An địa chỉ việc của Tả Tĩnh Hoan, theo dõi Tô Bình mà tìm đến phố Phúc Khánh.
vẫn luôn tay, bởi vì Tả Tổ Nghênh vẫn lộ diện. Mục tiêu của luôn rõ ràng, chính là Tả Tổ Nghênh. Chỉ cần Tả Tổ Nghênh, Hầu Lệ và Tả Tĩnh Hoan, hai phụ nữ và một đứa trẻ, chẳng là mối đe dọa gì đối với .
đợi mấy ngày mà Tả Tổ Nghênh vẫn bặt vô âm tín, Lục Kim An nhịn nữa. Nếu Tả Tổ Nghênh , thì sẽ buộc đối phương xuất hiện.
Đầu tháng 3, đêm phương Bắc vẫn lạnh lẽo. Trên đường phố sầm uất vẫn còn khá nhiều qua , nhưng hai bên đường ít cửa hàng đóng cửa.
Tô Bình đạp xe đến cửa tiệm quần áo, ấn chuông xe: "Đinh linh linh ~"
Tả Tĩnh Hoan liếc cửa: "Anh Tô Bình, đến ạ, đợi em một chút nhé, em xong ngay đây."
Mặc dù Hầu Lệ Tô Bình nhỏ hơn cô mấy tháng, nhưng Tô Bình thật cao lớn mà, Tả Tĩnh Hoan vẫn sửa cách gọi.
Cô nhanh nhẹn khóa tủ thu ngân, tắt đèn, ngoài khóa cửa kính, khóa cả cửa cuốn chống trộm. Khóa kỹ tất cả xong xuôi, cô mới chạy nhanh đến chỗ Tô Bình, nhảy lên ghế xe đạp.
"Xong , thôi ~"
Tô Bình đạp bàn đạp, chiếc xe lao vút .
Tiến Đông Thành xa, tại một chỗ vắng vẻ, Lục Kim An đích dẫn theo mấy đàn ông đang chờ đợi. Mọi mặc áo khoác dày cộp, xổm bên bờ rừng cây, ẩn trong bóng tối.
Chỉ những điếu thuốc châm lửa, lập lòe trong bóng đêm.
"Anh Lục, chắc chắn bọn họ sẽ qua đây ?"
"Chắc chắn."
"Hắc hắc, thì , thì trời lạnh thế , em chúng công..."
"Mấy chú yên tâm, khi nào mà thiếu thốn với mấy chú chứ?"
"Ha ha, Lục hào phóng."
"Tới , chuẩn sẵn sàng."
Theo lời Lục Kim An dứt, Cường Tử và A Toàn phía nhanh chóng ấn cái cây gỗ chuẩn sẵn đất. Đó là một khúc gỗ đường kính 18 centimet.
Đằng xa, Tô Bình chở Tả Tĩnh Hoan chạy tới.
lúc , Lục Kim An khẽ "A" một tiếng: "Thả!"
"Lộc cộc lộc cộc ~"
Một khúc gỗ dài hơn hai mét lăn . Nhờ ánh trăng, Tô Bình chỉ kịp thấy thứ gì đó lăn , nhưng đầu óc còn kịp phản ứng, chiếc xe đang lao về phía bỗng khựng đột ngột, cả bay thẳng về phía .
"Á ~" Đó là tiếng kinh hô của Tả Tĩnh Hoan.
Tô Bình kịp lên tiếng, "Phịch" một tiếng, nhào về phía , văng khỏi xe, ngã sấp xuống đất, thể còn trượt dài hơn 1 mét.
Tả Tĩnh Hoan vì khi lao về phía va lưng Tô Bình, nên ngã sang một bên.
"Ối da, Tô Bình, xe thế, ngã c.h.ế.t em mất..." Nhìn thấy mấy đôi chân xuất hiện mắt, tiếng kêu của Tả Tĩnh Hoan nghẹn trong cổ họng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-433-chan-duong.html.]
"Mày... các là ai... các ... gì?"
Lục Kim An thừa, chỉ Tả Tĩnh Hoan, với Cường Tử và mấy phía : "Chính là cô , đưa !"
Hai tên đàn ông hai lời, mỗi đứa kéo một cánh tay Tả Tĩnh Hoan định lôi .
Tả Tĩnh Hoan tuy tính cách đanh đá, nhưng cũng chỉ là một cô gái, lúc nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng trào dâng.
"Buông ! Buông ! Các là ai? Muốn tiền , cho các tiền, cho hết các , các buông !"
"Anh Tô Bình, Tô Bình, mau cứu em!"
Tô Bình ngã nặng, đầu óc choáng váng, ngũ tạng lục phủ va mạnh xuống đất, khiến cảm giác sắp nghẹt thở, tứ chi trong khoảnh khắc trở nên cứng đờ.
Chờ hồn , thấy tiếng Tả Tĩnh Hoan cầu cứu. Hắn cố sức bò dậy, cố nén khó chịu, dang hai cánh tay chặn Lục Kim An và đám .
"Các gì, buông Tĩnh Hoan !" Vì đau đớn khắp còn kịp dịu , khom , khó chịu thở hổn hển.
Lục Kim An lạnh lùng : "Không liên quan đến mày, tao khuyên mày nhất đừng xen chuyện khác, xen chuyện khác sẽ gặp xui xẻo đó!"
Tả Tĩnh Hoan vẫn đang giãy giụa: "Buông , đồ vương bát đản, đắc tội các !"
Lục Kim An lạnh một tiếng, với Tô Bình: "Nói với Tả Tổ Nghênh, chị gái nó tao đưa , bảo nó tự đến tìm tao."
Đồng tử Tả Tĩnh Hoan co , nghiến răng nghiến lợi : "Mày chính là cái đồ con hoang của con kỹ nữ tư bản đó hả?"
Vừa dứt lời, Tả Tĩnh Hoan càng sức giãy giụa hơn, còn vươn đầu há miệng cắn cánh tay đang giữ chặt .
Phiêu Vũ Miên Miên
A Toàn cũng thương hoa tiếc ngọc, bàn tay đau một , vung tay tát thẳng mặt Tả Tĩnh Hoan. "Mẹ kiếp, dám cắn lão tử, tao đánh c.h.ế.t mày, con đàn bà thối tha!"
"Bốp" một tiếng, Tả Tĩnh Hoan chỉ cảm thấy nửa bên mặt tê dại.
Mắt Tô Bình trừng lớn: "Không đánh Tĩnh Hoan, buông cô !"
Nói , nắm chặt nắm đấm, giáng thẳng xuống cánh tay đang giữ chặt Tả Tĩnh Hoan của đối phương.
Cú đ.ấ.m mạnh mẽ như gió vặn giáng xuống cánh tay đối phương. A Toàn cảm thấy cánh tay như đỡ một thanh sắt cứng nhắc, đau đến nỗi kêu thét một tiếng, theo bản năng buông Tả Tĩnh Hoan , ôm cánh tay mất sức mà tru lên.
Lục Kim An mặt lạnh: "Rượu mời uống thích uống rượu phạt. Ban đầu tao liên lụy vô tội, là mày tự tìm chết!"
"Đánh cho tao!"
Lục Kim An dứt lời, hai tên đàn ông còn đồng thời lao về phía Tô Bình.
Tô Bình dang bàn tay to lớn như quạt hương bồ, vung thẳng mặt một tên đang xông tới.
Cường Tử chỉ cảm thấy một luồng gió thổi về phía , đó cả bay bổng rời khỏi mặt đất.
"Phịch" một tiếng ngã xuống đất, thậm chí còn kịp kêu một tiếng thảm thiết.
Tô Bình từ từ đầu liếc kẻ tát bay xa, nhếch môi bước nhanh tới, đưa tay kéo lấy cánh tay Tả Tĩnh Hoan lôi về phía lưng .
Tên đàn ông còn khựng , đầu đồng bọn đất một cái. Lợi dụng lúc Tô Bình đang đỡ Tả Tĩnh Hoan, giơ gậy sắt trong tay lên, giáng thẳng xuống Tô Bình.
"Anh Tô Bình!"
Tả Tĩnh Hoan kinh hãi thốt lên, nhưng Tô Bình phản ứng chậm, cú gậy sắt đó giáng mạnh vai .
"A!!!"
Tô Bình đau đớn kêu lên. Đau quá, đau đến nỗi .