Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 458: Gương Mặt Thật Bại Lộ
Cập nhật lúc: 2025-07-15 04:19:13
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Sở kéo con dâu sang một bên, với Sở Vĩnh Khánh, “Con trai, em gái con đúng đấy, cái đồ tinh quái phá hoại gia đình , cứ ly hôn với nó , 5000 tệ lận đó, đừng là cưới vợ mới, mười tám tuổi cô thể cưới vài đứa đấy.”
Chị dâu Sở chồng , lập tức đôi mắt trợn ngược lên và lao xé rách với họ.
“ là đồ tinh quái phá hoại gia đình hả, đây chẳng đều theo ý ? Chuyện gì cũng bắt mặt, , bây giờ chê ầm ĩ. Ai là đẩy đây loạn, nếu các ngầm đồng ý, dám ?”
Sở Vĩnh Khánh xong lời vợ , vội vàng liếc Sở Thục Ngọc một cái, nôn nóng liền bịt miệng nàng.
Tống Hoài Ngọc lúc mất hết lý trí, còn quản nhiều như , mở miệng thao thao bất tuyệt…
Kể hết những chuyện xa trong nhà một cách sạch sẽ.
Những thích xung quanh ai nấy đều vẻ mặt hưng phấn.
Sở Thục Ngọc cảnh tượng hài kịch mắt, khóe miệng nhếch lên một nụ châm biếm.
Sở Vĩnh Khánh liếc trái , đột nhiên liền phản ứng , tính kế .
Hắn như cởi hết quần áo giữa đường cái, hổ tức giận.
“Sở Thục Ngọc, đây là mục đích của cô ? Gây rối đến mức cha ruột của cô mất hết mặt mũi mặt thích, gây rối đến mức vợ chồng chúng bất hòa ? Cô quả thực chính là một con quỷ dữ!!”
“Cho dù bố từ nhỏ tương đối coi trọng , cho dù chị dâu cô chuyện dễ , là trai thì gì với cô chứ, cô như mà châm ngòi quan hệ trong nhà chúng ? thấy cô mới là cái đồ tinh quái phá hoại gia đình!”
Sở Thục Ngọc thất vọng trai , rõ ràng là em ruột thịt cùng lớn lên từ nhỏ, rõ ràng khi còn nhỏ cũng thuần khiết, tại bây giờ khi trưởng thành, tất cả tình cảm đều biến thành tính toán ?
________________________________________
“Anh, còn mặt mũi , một chủ gia đình, thì thể bảo vệ cha , cam chịu để chị dâu bắt nạt bố , chỉ vì mỗi tháng lừa chút tiền sinh hoạt phí từ tay , bất chấp ân tình của cha đối với , đây là bất hiếu.”
“Anh thì thể bảo vệ em gái ruột, vì bản , xúi giục bố cưỡng ép thôi học đẩy xuống nông thôn, bất chấp tình nghĩa em ruột thịt, đây là bất nhân.”
“Anh đẩy vợ , còn thì ẩn , chỉ chờ vợ và cha vợ gây rối để kiếm lợi, còn trong lòng thì thầm vui sướng, suy xét danh tiếng của vợ, cũng mặc kệ vợ và cha chồng cùng là cô em chồng sẽ sống chung như thế nào, đẩy vợ cảnh khốn cùng mà bất chấp tình nghĩa vợ chồng, đây là bất nghĩa.”
“Anh cho rằng giả bộ vẻ yếu đuối khó xử, như thể vợ áp bức mà , thì ai thể rõ bộ mặt thật của ? Anh đây yếu đuối, đây là ích kỷ, là ác độc!”
Bố Sở che chở con trai, “Mày câm miệng, nó là trai ruột của mày, mày mặt nhiều như mà bôi nhọ nó, đây là hủy hoại nó ? Mẹ mày sai, mày từ nhỏ là một đứa m.á.u lạnh vô tình.”
Sở Thục Ngọc lạnh lùng liếc cha , “Trước đây các đẩy con thế Sở Vĩnh Khánh xuống nông thôn, con chín c.h.ế.t một đời, hủy hoại cả đời con. Con cũng coi như trả cái mạng cho các . Nếu các chướng mắt con, chúng cũng ít qua , để khỏi thấy con mà trong lòng các thoải mái, ngược thành con bất hiếu.”
“Các đứa con trai tiền đồ như , chắc cần con cũng thể an hưởng tuổi già . Sau cứ coi như đứa con gái mắt các trở về từ nông thôn, c.h.ế.t ở nông thôn . Hôm nay là ngày đại hỉ của con và Cương Tử, nơi chào đón các , mời các rời !”
“Mày… mày…”, Bố Sở tức đến mức nên lời.
Mặc dù lo ngại mối quan hệ giữa Sở Thục Ngọc và gia đình họ Sở, nhưng lúc thấy Sở Thục Ngọc bày tỏ thái độ, Cương Tử cũng quát về phía những nhà họ Sở, “Không thấy Thục Ngọc ? Nơi chào đón các , mời các rời .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-458-guong-mat-that-bai-lo.html.]
“Thục Ngọc bây giờ còn một nữa, các đừng hòng bắt nạt nàng, nếu , sẽ tha cho các !”
Hà Mãn Hà vẻ mặt đầy thù địch bên cạnh Sở Thục Ngọc, “Còn ăn vạ gì nữa? Không thấy Thục Ngọc bảo các ? Còn con gái ruột nữa chứ, cho dù là lạ cũng chuyện ở ngày đại hỉ của mà gây sự, thật đúng là hổ, cả nhà ba đời cứ túm lấy một đứa con gái mà hút máu!”
Tô An ôm n.g.ự.c trào phúng , “Đâu nỡ chứ, trong lòng họ cũng rõ ràng, dựa cái thằng con trai phế vật độc ác , chừng hai vợ chồng già ngày mai đuổi khỏi nhà . Luôn miệng chướng mắt con gái, cuối cùng vẫn quỳ lạy con gái thôi.”
Nhóm cô dì, em họ nhà họ Sở cũng bàn tán xôn xao.
Mọi qua , cả nhà Sở Vĩnh Khánh chèn ép đến mức mặt đỏ bừng.
“Hừ, chúng , đây xem, cái tiệc rượu nhà đẻ mặt , mấy chê nó!”
Sở Thục Ngọc thản nhiên , “ những nhà gì như các , cũng là trò lớn nhất của , còn thể gì đáng khác chê hơn thế nữa ?”
Người nhà họ Sở chật vật rời , Sở Thục Ngọc cố gắng lấy tinh thần để tiếp đón thích bạn bè, “Xin , để xem trò , cũng giấu , đó chính là cha ruột và chị dâu của .”
Sở Thục Ngọc mang theo giọng điệu đùa cợt với một trong họ, “Cô út, đây mượn tiền còn trả, nếu họ lấy danh nghĩa của để vay tiền hoặc mượn ân tình gì đó, nhất nên hiểu rõ trong lòng, ai mượn thì tìm đó đòi , ân tình và nợ nần của họ tuyệt đối nhận.”
“Hôm nay là ngày đại hỉ của và Cương Tử, ăn ngon uống nhé.”
Cương Tử nắm c.h.ặ.t t.a.y Sở Thục Ngọc, lo lắng về phía nàng, “Mệt ? Hay là em nghỉ ngơi một chút, chỗ lo liệu.”
Sở Thục Ngọc lộ một nụ mệt mỏi, “Thức ăn đều lên , mỗi bàn cụng một chén rượu, còn thì giao cho .”
Hai một nữa điều chỉnh biểu cảm, ba bàn tiệc một vòng, Sở Thục Ngọc liền khỏi phòng xuống nhà vệ sinh.
Tô An sợ Sở Thục Ngọc thoải mái, liền theo xuống, “Chị Thục Ngọc, chị chứ?”
Sở Thục Ngọc ngây chính trong gương, nở một nụ châm biếm.
“Nếu hôm nay em đánh thức chị, chị vẫn luôn còn tưởng rằng nhà cưới một chị dâu ghê gớm, cho cha và trai chị áp bức đến mức ngẩng đầu lên nổi.”
“À ~. Em xem đều là một nhà, nhiều khúc mắc đến chứ?”
“Nhiều năm như , tất cả những chuyện , đều là chị dâu mặt. Bao gồm cả việc chị từ nông thôn trở về, đuổi khỏi nhà, trai chị vẫn luôn bộ dám lên tiếng, cha chị tuy rõ nhưng cũng chỉ thở dài.”
“Chị thà rằng họ đánh chị, mắng chị, chứ như mà khiến chị chìm trong cái khí tự trách, áy náy đó, cứ như thể sự tồn tại trở về của chị mang đến tai họa lớn cho .”
“Chị tuy trong lòng khó chịu, cũng trách họ cứ chị bắt nạt như , trách họ lạnh nhạt ghét bỏ chị, nhưng chị vẫn luôn cảm thấy họ cũng dễ dàng gì, trong lòng cảm thấy với họ.”
Phiêu Vũ Miên Miên
“Bởi vì chị vẫn luôn cho rằng, chị thì chị dâu mới thể khó cha và trai chị. Chị thật sự , những sự tự trách và áy náy suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t chị, là họ diễn cho chị xem.”
“Họ lòng chị để ý đến họ, cho nên họ dùng cái đó để ép chị thỏa hiệp, ép chị nhượng bộ, buộc chị hết đến khác bỏ tiền cho gia đình. Mà chị thì ngây ngốc, cho rằng thể khiến họ sống hơn một chút, nhưng thật thì ?”
Tô An vỗ vỗ lưng Sở Thục Ngọc, “Nhìn rõ cũng , họ là như thế nào là . Vừa thể cứng lòng mà cắt đứt với bên đó, sống với Cương Tử.”