Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 504: Chuyện Đã Thành

Cập nhật lúc: 2025-07-15 15:50:04
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

________________________________________

Người của bệnh viện cuối cùng cũng đến.

“Tránh một chút, tránh một chút!”

Nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang mặt đất, tiếng xì xào bàn tán, cái vết m.á.u loang lổ và nửa chảo dầu mặt đất, trong lòng hiểu rõ sự việc.

“Ôi chao, nãy các nhanh tay giúp cởi quần áo ?”

Vừa đưa lên cáng, bác sĩ và y tá phổ biến kiến thức cho : “Cái đều dính chặt da thịt, nhớ kỹ, gặp trường hợp bỏng tương tự thế , nhất định nhanh chóng cẩn thận cởi quần áo , đó dùng nước lạnh ngâm chỗ bỏng. Như nước lạnh sẽ lấy nhiệt lượng vết thương, còn thể giảm bớt đau đớn, tránh cho sức nóng tiếp tục tổn thương các mô sâu hơn…”

Nhậm Mục Tiêu vẫn còn rên rỉ kêu thảm thiết, cáng đưa . Triệu Lai Đệ ngất xỉu vẫn đất, họ chỉ một chiếc cáng, đưa lên xe xong để đưa Triệu Lai Đệ.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nữ bác sĩ cúi xuống kiểm tra vết thương của Triệu Lai Đệ, cố gắng lật nghiêng , để bà sấp xuống.

Nhìn “bàn chân chiên dầu” đầy tro bụi của Triệu Lai Đệ, cô nghiêm mặt : “Còn nữa, nhất định chú ý bảo vệ vết thương, tránh bụi bẩn, vi khuẩn… Tốt nhất là dùng khăn sạch gói hoặc nhẹ nhàng che phủ.”

Hai đưa , những xung quanh mới dám bàn tán.

“Ai dám động chứ? Đâu nhà , lỡ cẩn thận tróc da, chẳng gây cái mà bác sĩ là tổn thương thứ cấp ?”

, chúng mấy cái đó ?”

Mấy đến mới xúm xem náo nhiệt, kéo những hỏi tò mò: “Sao thế? Sao nghiêm trọng thế ? Cảnh sát, bác sĩ đều đến, cả sạp hàng cũng đổ nát, đây là đánh ? Thấy m.á.u ?”

Bà cô , mới loáng thoáng chút ít từ khác, lập tức vẻ như chứng kiến bộ sự việc, khoa tay múa chân truyền tin bát quái: “Ôi chao, các thấy chứ, thật sự là thảm lắm.”

“Ông bà chủ quán lấy bánh quẩy của khách cắn mấy miếng, phát hiện, đánh , đó vững ngã chảo dầu.”

“Cái gì? Ông chủ lấy đồ ăn thừa của cho khác ăn, bắt còn đánh ? Sau đó ném chảo dầu?”

“Trời ơi! Thật ? Khách ăn trong canh con chuột chết, ông chủ đánh , bà chủ can ngăn, cùng ngã chảo dầu?”

Sự việc càng truyền càng điên rồ, cuối cùng thậm chí còn mang cả yếu tố huyền học.

Nói Nhậm Mục Tiêu và Triệu Lai Đệ ăn thất đức bắt còn nhận, bừa bãi thề thốt, kết quả liền rơi chảo dầu.

________________________________________

Nhậm San về đến nhà, Tả Tổ Nghênh ở nhà chờ cô. Bên phía tổ dân phố quả nhiên như Nhậm San tính toán, đối với chuyện từ trời rơi xuống thế , hề ý định từ chối.

Thậm chí còn đuổi theo Tả Tổ Nghênh, sợ hối hận.

Việc miễn phí giúp họ quản lý một bãi rác lớn như ở ngã ba đường, những cần họ bỏ tiền, mà còn sẵn sàng nộp cho họ một khoản phí hàng năm.

Cái chỉ giải quyết vấn đề đau đầu nhất hiện tại của họ, mà còn bất ngờ một miếng bánh từ trời rơi xuống đầu họ.

Đối với họ mà , đây quả thực là một vị Bồ Tát giáng trần, một đại thiện nhân.

Nhậm San Tả Tổ Nghênh báo hề bất ngờ chút nào.

Nhìn đồng hồ: “Chị An An lát nữa nhà hàng hải sản cạnh ga tàu hỏa ăn cơm, bảo chúng cùng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-504-chuyen-da-thanh.html.]

Tả Tổ Nghênh thấy mang về tin như mà Nhậm San hề chút cảm xúc d.a.o động nào, khỏi hỏi: “Cô ? Bên đó còn chờ trả lời đấy, cô gì là ý gì?”

Nhậm San ngẩng đầu: “Chị An An một bạn địa phương tên là Lưu Hồng Đào, cũng khá năng lực, quen đủ thành phần, lát nữa ăn cơm, hỏi xem quen luật sư nào , để họ giúp soạn thảo một hợp đồng phù hợp.”

Tả Tổ Nghênh chợt hiểu .

“Cô cho bên tổ dân phố đào hố ?”

Nhậm San vui: “Anh lời nhàm chán thế. là để đảm bảo lợi ích hợp tác của cả hai bên. Tình hình ở ngã ba đường hiện tại, cũng thấy. tiếp quản chỗ đó lợi lớn cho cư dân Dương Khoai Sơn ? Có lợi lớn cho tổ dân phố ?”

“Giai đoạn đầu sẽ đầu tư ít tiền, dù lợi nhuận cũng là cái đáng hưởng. Cái chẳng là để phòng ngừa đỏ mắt, phòng ngừa công cốc ?”

Tả Tổ Nghênh thấy Nhậm San như , ngượng ngùng hắc hắc hai tiếng.

đúng, lòng hại thể , lòng phòng thể thiếu.”

________________________________________

Hai chào hỏi Hầu Lệ và , Tả Tổ Nghênh lái xe thẳng đến nhà hàng hải sản cạnh ga tàu hỏa.

Khi hai đến, Tô An và vẫn tới, Tả Tổ Nghênh đành lái xe chở Nhậm San trong ga tàu hỏa.

Theo chỉ thị của Nhậm San, họ tìm thấy Tô An và nhóm ở chỗ vận chuyển hàng hóa trong ga tàu hỏa.

Lưu Hồng Đào lái chiếc xe ba bánh chạy dầu diesel của giúp đỡ cả buổi sáng, đến mức pha cả ấm quả la hán để uống.

Tô An và Sở Thục Ngọc đúng là khách khí chút nào.

Cứ thế coi như trâu bò mà sai khiến.

May mà Tô An là khách hàng lớn lâu năm của , Sở Thục Ngọc cũng lấy ít đồ từ chỗ .

Hơn nữa hai cũng để công, thêm tình bạn đó nữa, Lưu Hồng Đào tuy mệt như chó nhưng vẫn cần mẫn giúp hai chạy việc.

Lần nhập hàng đầu tiên hai nhờ giúp lấy hàng mấy liền.

May mà Tô Bình và Cương Tử, hai thanh niên khỏe mạnh , gánh đồ, nếu với thời tiết nóng bức thế , sẽ mệt c.h.ế.t hôm nay mất.

Tả Tĩnh Hoan đầu tiên theo lấy hàng, cái gì cũng thấy lạ lẫm, thấy Lưu Hồng Đào thao thao bất tuyệt dùng giọng Dương Thành mặc cả, lấy giá cực thấp, càng với ánh mắt sùng bái.

Tính toán khoản chênh lệch giá khi bán buôn từ Dương Thành về bán lẻ cho khác, Tả Tĩnh Hoan càng choáng váng cả .

Ánh mắt cô kỳ dị lướt qua Tô An và Sở Thục Ngọc: “Trời ơi, đang kết bạn với những thế nào thế ?”

“Hai giàu thế ?”

“An An, đây giáo viên dạy , một tháng mới hơn 32 đồng, cô bán một chiếc máy thu nhận tín hiệu hai khe cắm, đủ cho việc như một con bò già trong một năm .”

Tả Tĩnh Hoan càng nghĩ càng thấy là đồ bỏ , nhưng Tô An và Sở Thục Ngọc kể các loại nguy hiểm gặp đây, cô lập tức còn ngưỡng mộ nữa.

Cái đó gọi là chín phần c.h.ế.t một phần sống, sơ suất một chút là thể mất mạng.

“Ôi, thôi sợ c.h.ế.t khiếp , cái đúng là lấy mạng mà đánh đổi, một chút cũng ngưỡng mộ.”

Lưu Hồng Đào đầu thoáng qua Tả Tĩnh Hoan, tuy hoạt bát quá mức, nhưng đúng là một , tự hiểu , sẽ tùy tiện đòi hỏi, trong giọng ngưỡng mộ nhưng ghen tị.

Loading...