Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 508: Từng Gia Tam Đại
Cập nhật lúc: 2025-07-15 15:50:14
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
________________________________________
Hợp đồng mà chú hai nhà họ Tiền thiết kế riêng cho "Tổ dân phố Dương Khoai Sơn" và "Công ty TNHH Quản lý Bình An" ký kết thuận lợi.
Nhậm San theo lời Tô An dặn dò, chỉ thoải mái trả phí dịch vụ, mà còn đưa thêm một phong bao lì xì lớn.
Chú hai nhà họ Tiền tươi rạng rỡ, miệng : "Khách khí quá, khách khí quá, đây đều là công việc của mà."
Đôi mắt ông liếc phong bì mà Nhậm San đưa tới, động tác đưa tay đẩy.
Bất động thanh sắc véo nhẹ phong bì, cảm nhận độ dày bên trong.
Ừm, dày.
Khi Nhậm San nữa nhét lòng ông, ông liền giả vờ thể chối từ, đành chấp nhận.
Loạt động tác nhỏ đều Nhậm San bất động thanh sắc thu đáy mắt.
“Luật sư Tiền ngài đừng khách sáo với , vạn nhất con đường Dương Khoai vi phạm hợp đồng, còn phiền ngài nữa đó. Hơn nữa, đều là bạn bè, còn nhiều chỗ cần ngài giúp đỡ lắm đấy!”
Luật sư Tiền ngẩng cổ: “Cô yên tâm, những điều kiện cô lo lắng đều xem xét đến , cái giá vi phạm hợp đồng hề thấp , nếu tổ dân phố Dương Khoai Sơn thực sự vi phạm hợp đồng, thì đối với quý công ty chỉ lợi chứ hại .”
________________________________________
Tiễn luật sư Tiền xong, Nhậm San dẫn Tô Bình và Tả Tổ Nghênh tìm Từng Chí Kiệt. Đã hai ba ngày , bên chắc đang đau đầu lắm.
Ba hỏi thăm địa chỉ và đến tận nơi thì đúng lúc bắt gặp Từng Chí Kiệt với vẻ mặt hung tợn đang một đàn ông 50 tuổi, mặc dép lê, cầm một cây gậy trúc cao hơn đuổi chạy bán sống bán chết.
Người đàn ông lớn tuổi vẻ mặt tức giận, hàm răng đen sì do hút thuốc cũng tức đến nỗi trề , miệng còn liên tục chửi rủa những từ như "Phác nên" (chửi bậy) "chết tử" (đồ c.h.ế.t tiệt).
Từng Chí Kiệt bố gõ mấy gậy trúc đến đờ , thấy Tả Tổ Nghênh và Tô Bình đến, theo bản năng liền trốn lưng họ.
Nhậm San tiến lên ngăn cản Từng Quang Bình: “Chú ơi, đừng đánh nữa, đánh nữa là chuyện đấy.”
Từng Quang Bình mặt đầy giận dữ: “Các tránh , liên quan đến các , khuyên các đừng lo chuyện bao đồng.”
Cái giọng phổ thông của ông lệch cả Thái Bình Dương .
Từng Chí Kiệt vẫn còn thò đầu lưng Tô Bình mà dùng tiếng Quảng Đông gào lên: “Bố đánh c.h.ế.t con con cũng sai, là đáng đời, bọn họ chuyện thất đức nhiều quá, tự ngã , cái gọi là xuống mười tám tầng địa ngục, xuống chảo dầu!”
Từng Quang Bình trợn mắt, “A!” một tiếng, giơ cây gậy trúc liền bổ xuống về phía Từng Chí Kiệt.
“A ~”, Từng Chí Kiệt hai tay kéo lấy quần áo của Tô Bình trốn phía .
Tô Bình thấy cây gậy trúc bổ thẳng , liền mở bàn tay to như quạt hương bồ đỡ lấy.
Từng Quang Bình giật một cái, động đậy, giật thêm cái nữa, ngẩng đầu đối diện với khuôn mặt đen sì mím môi của Tô Bình, theo bản năng buông tay, cây gậy trúc “đang” một tiếng rơi xuống đất.
Từng Quang Bình chịu nổi, nghiêng , ôm lấy eo, dùng tiếng địa phương của họ mà hét Từng Chí Kiệt: “Ai da, mày cái thằng hỗn xược , mày còn dám trốn, bố mày đau lưng , các xen chuyện khác, ai cũng thoát .”
lúc , một bà lão tóc hoa râm, lưng còng nhanh nhẹn nhảy từ bên cạnh, miệng lẩm bẩm một tràng chửi bới, giơ cái gậy đ.ấ.m lưng lên định bổ Từng Quang Bình.
Từng Quang Bình giống như Từng Chí Kiệt , nhanh nhẹn bò dậy, né tránh.
________________________________________
Nhậm San thấy dáng vẻ lưu manh của cả gia đình , căn nhà ngói một tầng phía họ, trong mắt hiện lên tia sáng.
Cả nhà ba thế hệ đều lưu manh, nhưng giới hạn, trong nhà còn nghèo rớt mồng tơi.
Quan trọng nhất là, còn bênh vực nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-508-tung-gia-tam-dai.html.]
Cái quả thực là đại tướng quân tạo riêng cho nàng.
“Chào chú, các chú đừng cãi nữa. Các chú đang cãi vì chuyện đôi vợ chồng bán hàng ở chợ ngã chảo dầu hôm ?”
Lời của Nhậm San dứt, hiện trường lập tức im lặng.
Từng Quang Bình vẻ mặt đề phòng Nhậm San: “Cô quan hệ gì với bọn họ? cho cô , nhà tiền, cô cứ việc kiện, thì cô cứ bắt cái thằng khốn nạn đó tù.”
Từng Chí Kiệt lập tức nhảy dựng lên: “ , , , bọn họ ăn thất đức, tự gặp báo ứng ngã chảo dầu thì liên quan gì đến ? ai mà đụng họ, nhiều đều thấy mà!!!”
Nhậm San vội vàng lên tiếng: “Vị đại ca đây chính là Từng Chí Kiệt ? Chú Từng, vị đại ca thật sự oan.”
Từng Quang Bình chần chừ : “Các cô đến đòi tiền?”
Nhậm San lắc đầu: “ đến đòi tiền, lúc đó cái chuyện xảy , từ đầu đến cuối đều rõ. Bà cô bán hàng thật sự đưa đồ ăn thừa của khác cho đồng chí .”
Từng Quang Bình đầu con trai: “Thật ?
Không Từng Chí Kiệt cố ý gây sự trả tiền bữa sáng nên mới gây chuyện?”
Nhậm San lắc đầu: “Không .”
Từng Quang Bình lập tức như diễn tuồng Tứ Xuyên đổi mặt, nhếch môi, vẻ mặt nhiệt tình vẫy tay về phía mấy : “Ai da, xem kìa, còn để các cô đây. Vào , , mời .”
Tả Tổ Nghênh cứng đờ đầu về phía Nhậm San, hai ngày ? Vợ chồng ngã chảo dầu?
Nhậm San tranh thủ lúc giúp việc, gì nữa đây?
“Đồng chí Tả, gì ? Vào chứ.”, Nhậm San thấy nhúc nhích, đầu với .
Tả Tổ Nghênh lập tức vẻ mặt nịnh hót: “Được, .”
Bà nội Từng tinh mắt, từ bàn kéo một cái giẻ lau rõ màu sắc liền lau bàn, thao thao bất tuyệt bằng một tràng tiếng phổ thông mà Nhậm San và hiểu gì để mời mấy .
Nhậm San tuy hiểu, nhưng từ hành động của bà cụ cũng hiểu ý.
“Bà ơi, bà đừng khách sáo quá.”
Từng Quang Bình và bà nội Từng vẻ mặt sốt sắng truy hỏi tình hình ngày hôm đó.
Mặc dù ít đều thấy Nhậm Mục Tiêu và Triệu Lai Đệ tự ngã chảo dầu, nhưng hai vợ chồng cứ khăng khăng là do Từng Chí Kiệt và mấy cố ý gây sự, chỉ đòi bồi thường kếch xù, mà còn đe dọa đưa Từng Chí Kiệt tù.
Tuy tù thì đến mức, nhưng hai vợ chồng cứ dây dưa dứt, bồi thường là tránh khỏi, cảnh sát và tổ dân phố đều đến tận cửa vài .
Nhà họ cơ bản thể là nhà trống bốn bức tường, của Từng Chí Kiệt mất khi còn nhỏ, chỉ để cho Từng Quang Bình đứa con trai độc đinh .
Mặc dù đứa trẻ từ nhỏ bớt lo, nhưng họ cũng thể cứ mặc kệ như .
Phiêu Vũ Miên Miên
Nghe hai vợ chồng bây giờ vẫn còn ở phòng chăm sóc đặc biệt trong bệnh viện, vẫn luôn giục đòi tiền để nộp viện phí.
Từng Quang Bình sắp phiền c.h.ế.t , ngờ lúc Nhậm San đến, đây quả thực là cứu tinh của gia đình họ mà.
Nhậm San sự truy vấn của Từng Quang Bình, mang vẻ mặt rụt rè vô tội :
“Đôi vợ chồng bán hàng ăn thất đức, cháu ăn, ăn hết, họ thấy cháu còn nhỏ da mặt mỏng nên bắt nạt cháu, cho cháu mang đồ về, cũng cho cháu trả tiền, vứt đồ .”
“Cháu tức giận, cháu trả tiền đồ vật , họ cho cháu mang về, cũng cho cháu trả tiền, họ sẽ vứt , cháu liền cắn mỗi miếng một miếng những chiếc bánh quẩy ăn hết.”
Từng Chí Kiệt đột nhiên bật dậy, chỉ Nhậm San: “Là cô, là cô cắn ?”
“Bố, bố xem, con mà, con tự nhiên mà gây sự, chính là cái lão chủ quán thất đức bán đồ ăn thừa của khác cho con, bắt nạt như , con thể lật sạp của ?”
Bà nội Từng càng già càng dẻo dai, xoa eo miệng lẩm bẩm những lời chửi mắng sắc bén cao vút.