Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 520: Tô An Kẻ Liếm Chó

Cập nhật lúc: 2025-07-15 15:50:44
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

________________________________________

Tô An Nhậm San một tràng đến mức á khẩu trả lời , nội tâm còn hiểu dâng trào một bầu nhiệt huyết ý chí chiến đấu.

Nhậm San ở cái tuổi , chỉ cần ngoài một chuyến là thể nắm bắt những cơ hội lớn như , đợi nàng tích lũy một lượng vốn nhất định, thành tựu càng thể lường , đừng bản nàng, thậm chí Tả Tổ Nghênh cũng chắc tiềm lực bằng Nhậm San.

“Em cái gì cũng suy xét tới , chị cũng giúp em gì nhiều, đúng , tiền đủ ?”

Nhậm San hai tay chắp lưng: “Chị An An, cái căn bản cần gì nhiều tiền, sức lao động là thứ rẻ nhất, quý chính là những vật liệu và quan hệ thôi. Tính cả những thứ đó, một vạn mấy tệ là đủ .”

Tô An gì nữa, tiền trong Nhậm San xa chỉ một vạn tệ.

Nàng về phía Nhậm San ánh mắt chút phức tạp, thể dùng cái giá nhỏ như , rung chuyển một cái sạp lớn như

Nhậm San như cảm nhận Tô An đang , nàng đầu về phía Tô An nở một nụ .

“Mốt ngày em chuẩn về thành phố A, trở về, em xem thể lắp đặt điện thoại bàn cho gia đình .”

Tô An nhướng mày: “Cái tiền là thể .”

Nhậm San nhẹ giọng : “Không khó.”

“Lắp đặt điện thoại thì tiện lợi hơn nhiều, chị ở miền Nam, cũng thường xuyên chạy ngoài, em đôi khi cũng xuống, trong nhà điện thoại thì thể liên lạc bất cứ lúc nào, trong nhà cũng sẽ lo lắng bồn chồn cho chúng .”

“Được, tiền lắp điện thoại chị sẽ chi.”, Tô An .

Nhậm San cũng từ chối: “Tốt.”

“Em khi nào về?”

“Chuẩn mốt ngày .”

“Bên cần quan tâm ?”

Nhậm San về phía xa xăm: “Tiền lương phúc lợi em trả cho Tăng Chí Kiệt, Lương Cẩm bọn họ thấp, nếu chút việc mà cũng xong, thì nhiều khác thể .”

Tô An khỏi phục sát đất: “Cái sạp lớn như , em cũng gan , phía lên, nhưng đều là bó lớn bó lớn tiền đấy.”

Nhậm San khẽ mỉm , gì nữa.

Tiền thì kiếm hết, trong lòng nàng, gia đình quan trọng hơn.

________________________________________

Huống chi, kiếm tiền , dễ dàng lắm.

Mà dì trong nhà thì thật thà, trai thì đơn thuần, chị An An cũng ở nhà, tổng một ở nhà trông nom.

Nhậm San kịp ăn tiệc cưới của Tả Tĩnh Hoan về nhà, nhưng Tô An thì ăn xong tiệc mới Tả Tổ Nghênh đưa về.

Tả Tổ Nghênh nhớ tình huống khi đón Tô An, khỏi dò hỏi: “Em ở trường học bắt nạt em ?”

Tô An sững sờ.

Tả Tổ Nghênh coi như nàng ngầm thừa nhận, lập tức liền bắt đầu thao thao bất tuyệt.

“Anh cho em , bắt nạt em nhất định phản kháng, chút ý đồ như , em liền lập tức dùng bạo lực đánh trả, những thằng ngốc chính là như , thấy em dễ bắt nạt liền càng thêm bắt nạt em.”

“Em cũng đừng nghĩ ngoài lạ nước lạ cái, coi em như nửa đứa con gái đấy, là trụ cột gia đình, em với lão nhị nhà vẫn là chị em , nếu thật sự chuyện gì em cứ việc mở miệng.”

“Bỏ qua Đại Mỹ Lệ và lão nhị nhà , theo cái tình cảm của em , chỉ bằng mối quan hệ tầng lớp La đại gia , cũng thể em bắt nạt, cho nên em cứ mạnh dạn lên, ai gây phiền phức cho em, em cứ việc cho nó nể, vả cũng thiếu tiền đúng , cùng lắm thì đền bù một ít tiền!”

“Em em cũng coi như là một tiểu phú bà mới nổi, ngày thường cũng thể hiện cái khí chất phú bà đó , cứ cái kiểu lão tử thiên hạ nhất …”

Tô An khóe miệng giật giật: “Em bắt nạt, đừng nghĩ nhiều.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-520-to-an-ke-liem-cho.html.]

Tả Tổ Nghênh một bộ hiểu : “Anh thấy hết , còn tìm mấy thằng lưu manh chặn em, em còn giả vờ gì nữa, gì mà mất mặt.

Anh cho em ngoài loạn lắm, em việc gì đừng chạy ngoài, con phố Dương Khoai Sơn lắp điện thoại em nhớ , em việc thì cứ gọi điện thoại về đó, mà ở nhà, khẳng định sẽ mặc kệ, lão nhị nhà với Nhậm San đều để mắt đến em một chút.”

“Em cũng đừng cảm thấy ngại ngùng, đều là bạn bè cũ nhiều năm , vả còn nợ tiền em mà.”

Nhìn Tả Tổ Nghênh hăng hái , Tô An tranh cãi với , chỉ thể : “Anh lái xe , em .”

Đến cổng trường, Tô An xách đồ xuống xe, đóng sập cửa xe liền , ồn ào c.h.ế.t , một đàn ông lớn hơn phụ nữ còn lắm lời hơn, tai sắp chai sạn hết , một đường.

Tả Tổ Nghênh Tô An đầu cũng ngoảnh , chút kinh ngạc.

Hình như vui vẻ?

Về trường học vui vẻ? Thật sự bắt nạt thê thảm ?

Nhớ Nhậm San từng nhắc nhở việc thì phụ giúp một chút, Tả Tổ Nghênh vội vàng .

Mà bên , oan gia ngõ hẹp, Tô An mới cổng lớn, liền gặp Trần Hồng Tươi và mấy .

Lần Chu Nguyên Ngưng và Châu Nghiên cùng, mà cùng mấy nam nữ quen .

Trong đó một Tô An nhận , Đặng Trường Dương, hội trưởng hội học sinh, và Trần Hồng Tươi còn mật.

Tô An Trần Hồng Tươi vẫn luôn theo đuổi Đặng Trường Dương, đây tìm Trương Xuân Linh học phương ngữ, chính là để quen với Đặng Trường Dương.

Hai cãi ?

Cái là… chỗ nào ?

Tô An chút giật , ánh mắt đánh giá Đặng Trường Dương một chút. Trước đây khi nàng còn cãi với Trần Hồng Tươi và mấy , ba họ chuyện phiếm cũng tránh nàng.

Đặng Trường Dương nhà điều kiện , hình như là dốc sức cả nhà để nuôi một sinh viên, nhưng sĩ diện, sợ nhất khinh thường . Lần Trần Hồng Tươi gọi là "kẻ ăn mày" mặt , theo tính tình , hẳn hận c.h.ế.t Trần Hồng Tươi mới đúng chứ.

Nhìn Đặng Trường Dương, Tô An trong lòng câu trả lời. Chiếc áo ngắn tay trắng bạc đây bằng áo sơ mi ngắn màu trắng, chiếc quần jean xanh bạc màu vá đầu gối cũng bằng quần tây mỏng, còn đeo cả thắt lưng mới.

Trần Hồng Tươi thấy ánh mắt Tô An đặt Đặng Trường Dương càng thêm đắc ý. Đặng Trường Dương tuy nhà điều kiện bình thường, nhưng lớn lên thanh tú trai, học tập ưu tú, nhiệt tình ôn hòa, nhà trường coi trọng.

Phiêu Vũ Miên Miên

Bất kể là các học tỷ khóa các tân sinh viên khóa , ít đều thiện cảm với , đây nàng ở ký túc xá nhắc đến đàn Đặng, đều ưu tú.

“Tô An, giới thiệu với , đây là đối tượng của tớ, Đặng Trường Dương, chắc qua đại danh của chứ.”, Giọng điệu Trần Hồng Tươi mang theo vẻ khoe khoang và đắc ý.

Tô An cảm thấy nàng là đồ ngốc, gì mà khoe khoang chứ, bỏ tiền theo đuổi đàn ông còn vinh quang : “Ừm, qua, ở ký túc xá ? Quả nhiên đời tiền thì gì cả.”

“Cậu…”, Trần Hồng Tươi định gì đó, Đặng Trường Dương kéo nàng một cái.

“Hồng Tươi, đừng ầm ĩ, nhiều ,” nhạy cảm về phương diện , Tô An khéo léo chỉ , mặt nóng lên.

Tô An để ý Trần Hồng Tươi, nhưng Trần Hồng Tươi buông tha Tô An, thấy nàng định , ôm n.g.ự.c chặn mặt nàng.

“Tô An, chính còn vì tiền mà l..m t.ì.n.h nhân của , còn lái xe đến tận cửa đón , gì mà thanh cao!”

Trước đây khi ở ký túc xá giới thiệu , nàng Tô An nhà là gia đình bình thường.

Lần nghỉ lễ, một đàn ông lái xe đến đón nàng, Tô An lớn lên cũng tệ, nàng tự trong nhà cũng ăn buôn bán, tất nhiên là nhiều ông chủ ăn bên ngoài…

Trần Hồng Tươi nghiêng xuống, cố ý nâng cao giọng: “Trước đây còn tò mò, vài bạn học ưu tú vây quanh đều tỏ vẻ cự tuyệt ngàn dặm, hóa ~”

Tô An đang định cho nàng một cái tát trời giáng.

“Kẽo kẹt ~”

Tiếng phanh xe gấp gáp dừng ngay bước chân của Trần Hồng Tươi, sợ đến mức Trần Hồng Tươi lảo đảo lùi , thiếu chút nữa ngã bò đất.

“Mày là ai?”, Trần Hồng Tươi ôm lấy n.g.ự.c đang đập thình thịch, quát lớn.

Tả Tổ Nghênh bĩu môi một tiếng xuống xe đóng cửa sầm : “Lão tử là ai? Lão tử nó là kẻ l.i.ế.m chó của Tô An!”

Loading...