Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 560: Đều Là Bởi Vì Nàng Còn Chưa Chết

Cập nhật lúc: 2025-07-16 16:16:49
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ ~, hôm nay ăn gì? Có thịt ? Con lâu lắm ăn thịt."

Tô Lỗi từ ngoài cửa bước , hỏi Kỷ Thanh Thanh.

Kỷ Thanh Thanh mí mắt nhếch lên: "Ăn ăn ăn, lấy gì mà ăn? Suốt ngày chỉ ăn."

"Ba mày cả ngày ở nhà , con Kiều Kiều cái đứa vô lương tâm cũng tí tin tức gì, mày thì trừ cả ngày chạy lung tung thì chỉ ăn, tao thiếu chúng mày đấy!"

Trong mắt Tô Lỗi hiện lên sự phẫn nộ: "Đâu chuyện gì liên quan đến con? Con sai, còn lo lắng cho nó gì, nếu nó lấy tiền trong nhà , ba đánh ? Con lâu như ăn thịt ? Thầy giáo bắt nộp tiền đồng phục với sách giáo khoa, cứ kéo dài mãi, con điểm danh mấy , con hận c.h.ế.t nó, nó nhất là c.h.ế.t ở bên ngoài đừng bao giờ về!!"

Kỷ Thanh Thanh thấy sự hận ý phù hợp với lứa tuổi trong mắt Tô Lỗi, trong lòng run lên, kinh hãi, vươn tay kéo cánh tay nhẹ nhàng vỗ một cái lưng .

"Mày cái đứa c.h.ế.t tiệt , mày bậy bạ cái gì đấy, nó là chị ruột của mày, đây ở nhà đối xử với mày lắm mà, mày thể như , mày cái đứa vô lương tâm!"

Tô Lỗi giơ cánh tay lên: "Con sai , nó cái rắm, nếu nó trộm tiền trong nhà , ba ngày nào cũng đánh mắng chửi ?"

"Con bạn bè nhạo, thầy giáo điểm danh ? Thịt cũng mua cho con, còn bắt con cảm ơn nó ?"

Tô Lỗi mười tuổi lớn hơn bạn cùng lứa tuổi một chút, từ khi sinh Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiến Quân bạc đãi về mặt ăn uống.

Ngay cả khi trong nhà khó khăn nhất, trứng gà của Tô Lỗi cũng cắt.

lúc khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con , tràn đầy vẻ hung hăng.

Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiến Quân mấy năm nay cũng gà bay chó sủa, chỉ là bạc đãi con trai về mặt ăn uống, quần áo, nhưng căn bản chú ý đến sức khỏe tâm lý của Tô Lỗi.

Phiêu Vũ Miên Miên

Bố ngày nào cũng đánh mắng , ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm lý Tô Lỗi, cũng càng thêm m.á.u lạnh, ích kỷ, nóng nảy.

Kỷ Thanh Thanh mắt lóe lên, giải thích với Tô Lỗi: "Lỗi nhi, con còn nhỏ, chuyện lớn con hiểu."

"Ba và cãi , vì chuyện của chị con, chúng cãi là vì chuyện nhà chú hai con đến cửa đòi tiền, bây giờ cả ngày ở bên ngoài bày quán, cả ngày đều kiếm tiền, thể mua nổi thịt? Chúng túng quẫn thế , là vì lấy tiền nuôi bà nội con."

"Con thấy 2 ngày , chú hai con còn gọi cả đồng chí tổ dân phố đến ? Ở nhà chúng , đối với và ba con tiến hành giáo dục phê bình, bảo trả tiền, chú hai con và thím hai con còn sẽ đến sạp của quấy rối, cách nào, chúng chỉ thể dựa họ."

Tô Lỗi bán tín bán nghi : "Thật ?"

Kỷ Thanh Thanh thở dài: "Mẹ là con, còn thể lừa con ?"

"Trước đây ở xưởng đồ hộp bên náo loạn vài , nhà máy vốn đặc biệt chú ý đến gia đình Tô chúng , đặc biệt là vấn đề phụng dưỡng bà nội con khi bà tai biến, đây khi chúng còn dọn khỏi khu nhà ở của công nhân xưởng đồ hộp, nhà máy can thiệp nhiều ."

"Cái bà già Lâm Chiêu Đệ , đây ở chỗ chúng con cũng thấy đấy, cả ngày cố ý kiếm chuyện, bà vốn dĩ bất công, chỉ thích chú hai con, chỉ thích ở nhà chú hai con, cho nên cố ý gây ồn ào để chúng trả tiền trợ cấp cho nhà chú hai con."

"Cái đồ già chết, kéo dài nhiều năm như còn chết, thật là hại c.h.ế.t , cũng vợ chồng Tô Kiến Quốc và Lưu Tuệ Lan đầu óộc chứa phân , đều như thế mà còn thường xuyên đưa bệnh viện, thật là tiền nhiều đến cháy túi!"

"Cả nhà bọn họ việc ở xưởng đồ hộp, nhờ Lâm Chiêu Đệ mà tiếng là hiếu thuận, Tô Vạn nhà con còn đề bạt quản lý nhỏ, chúng thì cứ gặp xúi quẩy, bọn họ nuôi thì đừng tìm chúng lấy tiền chứ, cả nhà đồ vô liêm sỉ, lợi lộc danh tiếng thì họ hưởng, loại chuyện móc tiền thì tìm chúng gánh vác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-560-deu-la-boi-vi-nang-con-chua-chet.html.]

Tô Lỗi vẻ mặt phẫn nộ: "Vậy đừng cho bà , bà thích nhà chú hai thì cứ để bà ở nhà chú hai, dựa cái gì mà tìm chúng đòi tiền!"

Kỷ Thanh Thanh mắt lóe lên: "Lỗi nhi, con còn nhỏ, hiểu sự phức tạp trong đó, cho dù bà thích ba con, bà cũng là của ba con, hàng xóm xung quanh và các đồng chí lãnh đạo cấp đều đang đấy, hơn nữa thật sự cho, thì công việc kinh doanh của còn ? Náo đến đơn vị của ba con, ba con còn ? Không kiếm tiền thì nhà chúng ăn gì uống gì?"

"Ai, cái cuộc sống khi nào mới là cái kết đây, Lâm Chiêu Đệ sống thêm mười tám năm nữa, cả nhà chúng đều đừng nghĩ ngóc đầu lên, tất cả đều trâu ngựa phụng dưỡng nhà chú hai con !"

"Cái đồ già chết, chỉ liên lụy khác, cũng khi nào mới chết."

" dáng vẻ , nhà chú hai con cũng nỡ để bà chết, dù tiền thuốc men gì chúng gánh vác, lợi lộc danh tiếng thì họ hưởng..."

Kỷ Thanh Thanh mắng dậy: "Được , nấu cơm đây, con sách một lát, lát nữa cùng lên bệnh viện, xem rốt cuộc tốn bao nhiêu tiền thuốc men, hôm lãnh đạo tổ dân phố còn , cho dù tiền cũng bắt chúng giấy nợ cho thím hai con, nếu định Lưu Tuệ Lan, đến sạp của gây rối một trận, thì sạp của cũng cần bày nữa."

Tô Lỗi bóng dáng bếp, trong mắt lóe lên vẻ hung dữ.

Hắn ghét bà nội, bà nội từ nhỏ thích Tô Bách và Tô Vạn, thích cũng thích Tô Kiều, Tô An và Tô Bình hai cái đứa chân đất đó càng lọt mắt bà.

Nhiều năm như , thường xuyên Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiến Quân oán giận, Tô Lỗi thể là ghét Lâm Chiêu Đệ đến cực điểm.

Bây giờ ý của Kỷ Thanh Thanh, tình hình hiện tại trong nhà vẫn là do bà nội mà , thịt ăn và nộp học phí điểm danh cũng là vì Lâm Chiêu Đệ.

Trong lòng Tô Lỗi đối với Lâm Chiêu Đệ càng ghét hơn bao giờ hết, còn chết!

________________________________________

Tô Kiến Quân tan cũng , chờ Kỷ Thanh Thanh đồ ăn xong, mới giẫm đúng giờ .

Cũng là giận cái gì, cửa liền dùng chân gạt đổ cái ghế đẩu nhỏ.

Tô Lỗi theo bản năng run lên.

Kỷ Thanh Thanh nhẫn nhịn, mặt gượng gạo nặn một nụ giả tạo: "Kiến Quân, về đấy , mau rửa tay, ăn cơm."

Nụ đó chạm đến đáy mắt, thậm chí còn mang theo vài phần kiên nhẫn.

Đồ vô dụng, kẻ bất lực, chỉ ức h.i.ế.p nhà.

Trong lòng kìm nén sự tức giận, Kỷ Thanh Thanh vẫn chu đáo hỏi: "Sao ? Ai chọc vui?"

Tô Kiến Quân mặt đen sạm: "Còn thể là ai? Từ 2 ngày vợ chồng Tô Kiến Quốc mang theo tổ dân phố đến cửa một , tao ngoài nào mà hàng xóm láng giềng chỉ trỏ?"

"Mấy bà tám đó, thật là càng đồn càng quá đáng!"

Kỷ Thanh Thanh mắt lóe lên: "Có bà Cát tìm mấy chuyện linh tinh đó ?"

"Thôi, đừng giận, nhiều năm nay em quen , dù thì hai em các từ nhỏ đến lớn, chuyện đều là của Tô Kiến Quốc, chuyện tất cả đều là của , , bà thiên vị đến nách luôn , đây còn cứ dựa chúng , kết quả thì ..."

Loading...