Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1039

Cập nhật lúc: 2024-10-10 03:04:52
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm qua, Thẩm Bích Thấm tức giận cả đêm ngủ , dậy sớm tập thể dục.

Sát khí như khiến tất cả những nha vốn thích xem Thẩm Bích Thẩm tập thể dục buổi sáng đều sợ hãi, rụt đầu rụt cổ trốn thật xa.

"Nha đầu thôi , đến giờ ăn cơm sáng , ai khiến cháu tức giận thế, mới sáng sớm tức giận như ?" Mọi đều thấy sự tức giận của Thẩm Bích Thấm, vẻ mặt Phùng lão khó hiểu hỏi.

"Hừ, tôn tử ngoan của đấy." Thẩm Bích Thấm vui hừ nhẹ .

"Hử? Húc Nhi?" Nghe , Phùng lão kinh ngạc : "Nó về ?"

Lần đến lượt Thẩm Bích Thấm đỏ mặt.

"Khụ, dù hôm nay cháu thấy .

Nhìn thấy ánh mắt chế nhạo của , Thẩm Bích Thấm đỏ mặt, đó với quản gia: "Quản gia, đợi lát nữa ngoài việc, nhớ treo một tấm biển cổng lớn phủ tướng quân, đó 'Tướng quân và cẩu thể , dặn dò tất cả các hộ vệ đề phòng, bất kể cũng thể để cho Mộ Dung Húc trong, .

"Phốc..."

Nghe những lời của Thẩm Bích Thẩm, cơm trong miệng của Thẩm Kỳ Viễn và Phùng lão đều phun hết .

"Khụ khụ..."

Khó khăn lắm mới ngừng họ, Thẩm Kỳ Viễn chằm chằm Thẩm Bích Thẩm : "Ngũ , thật ?"

"Trông giống đang đùa ?" Sắc mặt Thẩm Bích Thẩm lạnh lùng .

" mà tiểu thư, với võ công của tướng quân, chúng nô tài cũng ngăn tướng quân"

Quản gia cũng kinh ngạc toát mồ hôi đầm đìa, đó về phía Phùng lão.

Phải rằng, nơi cũng là phủ tướng quân, mặc dù Thẩm Bích Thấm là phu nhân tương lai của tướng quân, nhưng hiện tại vẫn chỉ là ngoài thôi, chuyện thể đuổi chủ nhân thật sự đuổi khỏi phủ tướng quân, cũng chỉ tiểu thư mới thôi.

"Khụ, đừng , hiện giờ việc trong phủ cứ theo sắp xếp của Thấm nha đầu , lão nhân mặc kệ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1039.html.]

Nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm nhàn nhạt liếc về phía , Phùng lão ho khan một tiếng, đó lập tức cốt khí cúi đầu.

Nha đầu bây giờ đang tức giận, nhất định thể đắc tội , nếu cuộc sống của ông sẽ ăn ngon nữa.

Không còn cách nào khác mà, hiện tại điểm yếu của ông trong tay khác, ông chỉ đành bán cháu trai của thôi, haiz, Húc Nhi , ông ngoại xin con nhé.

" mà ngũ , hình như Mộ Dung đại ca mới là chủ nhân của phủ tướng quân…”

"Hử? Sao nào, ý kiến gì ?"

Thấy Thẩm Kỳ Viễn định chuyện, hai mắt Thẩm Bích Thấm nheo , lạnh lùng liếc về phía một cái: "Chẳng lẽ cũng tên tấm biển ?"

"Khụ khụ khụ, , tuyệt đối !"

Nghe , Thẩm Kỳ Viễn những lời của Thẩm Bích Thám là thật, vội vàng lắc đầu liên tục.

Trong lòng âm thầm mặc niệm cho Mộ Dung Húc, Mộ Dung đại ca cũng thật là, chẳng sớm tính tình của ngũ , chuyện gì cũng thể bình thường , cứ nhất quyết đối đầu với ngũ , đây chẳng là đang tự chuốc họa ?

"Quản gia, ngươi cứ theo những lời , cứ ngăn ở ngoài cửa cho , đợi xong việc sẽ về, ngươi đừng sợ."

Sau khi Thẩm Bích Thấm uống một ngụm canh, mới ung dung : "Cứ , chuyện gánh ."

"Vâng ạ, tiểu nhân ngay."

Nhìn thấy ba vị chủ nhân trong phủ đều đồng ý, đặc biệt ngay cả Phùng lão cũng đồng ý, quản gia còn gì nữa, chỉ thể trưng bộ mặt tuyệt vọng ngoài.

Ông cũng khi chặn Mộ Dung Húc ở ngoài cửa cho xong, chức vụ quản gia của ông thể bao lâu nữa đây.

Haiz, mấy năm nay chức quản gia càng ngày càng khó mà.

Vì thế khi mỗ tướng quân cả đường dân chúng sùng bái, oai phong lẫm liệt trở về kinh thành, hơn nữa trong cung nhận sự tiếp đón nồng nhiệt hoàng đế, dự định vinh quan trở về phủ của , thứ đầu tiên thấy chính là tấm biển khiến suýt chút nữa ói m.á.u cửa .

'Tướng quân và cẩu !

Loading...