Mộ Dung Húc cố tình mặc quần áo đơn bạc như cũng bởi vì để Thẩm Bích Thấm dễ cởi , vì rõ ràng nàng chỉ đặt tay lên cảm nhận làn da bóng loáng một chút gập ghềnh.
Nàng , đó là vết sẹo.
Lên chiến trường, thể thương , nguy hiểm ở khắp nơi, mỗi ngày đều là cùng trời đất giành giật mạng sống!
Nghĩ đến đây Thẩm Bích Thẩm khỏi đau xót.
Mộ Dung Húc hôn từ mặt nàng xuống bờ vai, Thẩm Bích Thẩm bật , liền duỗi tay cởi bỏ quần áo của chính . Hôm nay nàng thật sự ngủ cùng nam nhân !
Trong giường khí càng thêm nóng rực, nhiệt độ cũng dần tăng cao, chuyện tình cảm chính là một lão sư nhất, tuy hai đều là đầu, nhưng theo bản năng từng bước thâm nhập một chút.
"Ừm..."
Người bao giờ trải qua cảm giác , Thẩm Bích Thấm nhịn mà than nhẹ một tiếng, ngón tay nắm chặt lấy khăn trải giường .
mà cũng do âm thanh ngâm nga khe khẽ khiến cho suy nghĩ của Mộ Dung Húc thanh tỉnh trở .
"A... A Thấm, là... Là vượt qua…”
Nhìn vật lúc sớm thẳng chạm Thẩm Bích Thẩm thì trong lòng Mộ Dung Húc vô cùng hoảng hốt, dậy rời , lúc chỉ uống nước lạnh, để bản bình tĩnh trở .
Hắn và Thẩm Bích Thẩm thành hôn, mà xém chút nữa ....
"Đừng ."
Không nghĩ đến, lúc Thẩm Bích Thẩm ôm chặt lấy cổ , kéo , ghé môi hôn lên, ánh mắt long lanh ,"A Húc, nhận định , đêm nay, đem giao cho ."
"A... A Thấm…”
Nghe lời Thẩm Bích Thẩm , cả Mộ Dung Húc chấn động, nhưng vẫn cố kìm nén ,"Chuyện đối với khuê danh của nàng , …”
"Trước tiên hết ."
Thẩm Bích Thẩm nhẹ nhàng lắc đầu, duỗi tay ôn nhu ôm lấy mắt , “A Húc, đối với , dùng hết bộ tình cảm đời của , nếu phụ , đời cũng sẽ thể động tình với ai nữa, cho nên, tin tưởng ."
"A Thẩm, Mộ Dung Húc nếu như phụ nàng thì thiên lôi đánh xuống , ... Ngô…”
Thẩm Bích Thẩm khiến cho trong lòng Mộ Dung Húc vô cùng dung động, đang thề độc thì liền nàng hôn lên trực tiếp chặn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1043.html.]
Hôm tỉnh , Thẩm Bích Thẩm chỉ cảm thấy cơ thể như là xe nghiền qua, đau nhức thể nên lời.
Chỉ là mát, hẳn là lúc nàng mơ màng ôm , Thẩm Bích Thẩm , đêm qua Mộ Dung Húc nàng rửa sạch cơ thể.
Cảm nhận bàn tay đặt ở eo , trong lòng Thẩm Bích Thẩm vô cùng ngọt ngào, liền nghiêng dựa trong lòng n.g.ự.c Mộ Dung Húc, đó ngẩng đầu về phía nam nhân bên cạnh.
Lúc cơ mặt giãn , mi mắt nhẹ nhàng nhấp nháy, khuôn mặt tuấn tú mang theo hương vị cổ xưa hiện lên một tia thả lỏng cùng thỏa mãn xưa từng .
Thẩm Bích Thẩm khỏi buồn , duỗi tay véo má .
Nam nhân mặt mới 22 tuổi, ở hiện đại thì hẳn là một hài tử mới lớn, nhưng hiện giờ ở thời đại là một vị tướng quân bách chiến bách thắng, vạn kính ngưỡng.
Nghĩ đến nam nhân ưu tú như rốt cuộc là của nàng thì trong lòng Thẩm Bích Thẩm tự hào nên lời.
"A Thấm, nàng trêu chọc , sợ là thể nhịn ."
Bất ngờ, nam nhân còn đang ngủ say đột nhiên mở mắt , ánh mắt tựa như trời tràn đầy ôn nhu, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nàng hôn lên, ôn nhu hỏi,"Thân thể , thấy dường như hôm qua nàng vô cùng đau?"
"Chàng còn , đau, dừng ?"
Nghĩ đến ngày hôm qua lăn lộn một hồi lâu mới miễn cưỡng tính là thành công, nhưng cũng chỉ là một lát thời gian khiến cho nàng đau đến mức nước mắt chảy , nghĩ đến đây khuôn mặt nhỏ của nàng nhịn mà nóng lên, oán trách .
"Khụ, chuyện tổ phụ , đầu tiên nếu là kết quả thì nàng sẽ càng sợ hãi."
Mộ Dung Húc khu một tiếng, đó nhỏ bên tại Thẩm Bích Thẩm,"Thật , cũng đau."
"Chàng cũng đau?"
Nghe , Thẩm Bích Thẩm khỏi trừng mắt, ánh mắt theo bản năng xuống , đùi nhỏ khỏi khẽ cọ hăn.
Đây là đầu tiên nàng nam nhân cũng sẽ đau!
"A Thẩm, đây là do nàng tự tìm."
Thấy hành động của Thẩm Bích Thẩm thì ánh mắt Mộ Dung Húc nóng lên, xoay trực tiếp đè nàng xuống . Lúc khuôn mặt lạnh nhạt của nam nhân hiện lên một phần xuân sắc, đỏ ửng như ảnh sương sớm lúc bình minh, ảnh mắt vô cùng thâm thúy chăm chú nàng.
"Ừm..."
Không đợi Thẩm Bích Thẩm hồn thì bụng hứng chịu một trận co rút, khuôn mặt đỏ lên, một nữa công chiếm.