Mộ Dung Húc dứt lời, dắt tay Thẩm Bích Thấm, tiếp: "Vị là vị hôn thê của tại hạ, Trung Nghĩa bá phụ trách truyền bá trồng khoai lang ở Phúc Kiến chính là phụ của nàng."
"Gia phụ là Trung Nghĩa bá, tiểu nữ từng theo gia phụ tham dự nhiều công việc truyền bá trồng khoai lang.”
Thẩm Bích Thấm mỉm với Mộ Dung Húc, đó với các thôn dân: "Tiểu nữ tử thể dùng tính mạng của đảm bảo, khoai tuyệt đối sẽ khiến thất vọng."
"Bản tướng quân cũng lập quân lệnh trạng ở đây, đến lúc đó nếu khiến chư vị thất vọng, bản tướng quân sẽ tự nguyện chịu sự xử lý của quân pháp." Mộ Dung Húc cũng lớn tiếng .
"Bọn tin tưởng tướng quân!"
" ! Nếu tướng quân đích đảm bảo, bọn cũng tình nguyện nếm thử!"
"Tướng quân vì bọn đánh Thát Tử bỏ chạy, nếu tin ngài, chúng còn thể tin ai?"
“...”
Mộ Dung Húc dứt lời, tất cả các bách tính đều lên tiếng, họ biểu lộ sẽ hợp tác, phản đổi. Sự đổi lớn thế quả thực khiến mở rộng tầm .
Sau khi đồng ý, mấy Thẩm Bích Thấm cũng tiếp tục trì hoãn nữa, họ dẫn theo dân chúng đất, chỉ cách trồng. Thẩm Bích Thấm và Mộ Dung Húc, Thẩm Kỳ Viễn cách trồng cụ thể nên tất cả đều tự xuống ruộng, những quan viên khác thì ở một bên hỗ trợ, tiện thể cũng học theo.
Nhìn thấy tất cả quan viên đều tự xuống đất, các thôn dân cũng cảm nhận thành ý của họ nên lòng tin với khoai lang càng tăng lên gấp bội, vì mà càng động lực học hỏi và liên tục cảm tạ mấy Thẩm Bích Thẩm.
Về phần Lý Ngôn Sanh, xưa nay về nông sự, cho dù đây Thẩm Bích Thẩm cứu và mở y quán ở phủ Chương Châu cũng từng xuống đất nên đương nhiên , cầm cái cuốc trong tay cũng gì với nó.
"Tướng quân, ngờ ngài còn nghiên cứu về trồng trọt như !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1050.html.]
Chúng thôn dân thấy cách vô cùng lưu loát của Mộ Dung Húc, mặt tràn đầy vẻ bội phục. Không ngờ tướng quân những vô cùng tài giỏi mà còn là một tay trồng trọt.
"Đã lâu cũng trồng trọt ." Mộ Dung Húc thản nhiên gật đầu.
"Tướng quân của chúng cực kỳ tài giỏi! Ở nơi đóng quân hiện tại, tướng quân cũng sẽ theo nhóm quân hộ xuống đất trồng trọt." Long Lục ở bên cạnh mở miệng .
"Thì là như ! Tướng quân quả thực tài giỏi!" Nghe chúng thôn dân đều vô cùng ngạc nhiên, họ cảm thấy Mộ Dung Húc càng dễ gần hơn nữa .
Không thấy lời vị tiểu ca ? Tướng quân chính là thường xuyên theo quân hộ xuống đất trồng trọt, cho nên tướng quân sẽ xem thường những nông dân chân lấm tay bùn như họ.
"A Húc, bận rộn như nhưng vẫn ruộng ?"
Thẩm Bích Thấm cạnh cảm thấy đau lòng, nàng cau mày . Mộ Dung Húc đối mặt chỉ là những kẻ thù xâm lấn mà còn ứng phó với quan trong triều đình gây khó dễ, mỗi ngày đều gánh áp lực lớn, thế nhưng còn chạy ruộng trồng trọt, cũng nghỉ ngơi cho , chăm sóc bản .
"Thật ruộng việc cũng là một cách thư giãn."
Đương nhiên Mộ Dung Húc nhận Thẩm Bích Thẩm suy nghĩ gì, : "Hơn nữa cũng bao giờ quên thích nhất chính là cuộc sống bình yên, chờ lui , vẫn dẫn theo quy ẩn sơn lâm nên thể bỏ quên bản lĩnh trồng trọt kiếm ăn ."
"Ôi, tướng quân đúng là đau lòng cho thê tử!" Nghe đối thoại của hai , các thôn dân gần đó khỏi bật .
"Lo mà trồng trọt cho , năng bậy bạ cái gì đó?"
Bị trêu ghẹo như , gương mặt Thẩm Bích Thấm đỏ lên, nàng tức giận trừng mắt Mộ Dung Húc để ý đến nữa mà tiếp tục trồng trọt, thế nhưng trong lòng vô cùng ngọt ngào.
Mộ Dung Húc thật sự để tâm đến nàng, giống như chỉ cần là lời nàng từng , bất kể nàng quá thì cũng sẽ xem là thật, đồng thời sẽ ghi nhớ trong lòng.