"Được."
Mộ Dung Húc tuy là võ tướng, nhưng từ đến giờ nam nhân thô lỗ.
Hắn bưng tách lên, đầu tiên là đặt lên chót mũi ngửi hương , mới nhẹ nhàng uống một ngụm, khi đưa lên miệng thì mắt cũng nhắm , nước cũng từ từ đảo qua lưỡi, cẩn thận thưởng thức từng chút một.
"Cảm thấy ?" Sau một lúc lâu, thấy Mộ Dung Húc mở lớn mắt, Thẩm Bích Thẩm mới mở miệng hỏi.
"Màu nước trong veo, hương vị lúc đầu thì đắng thì đậm đà êm dịu, lưu một mùi hương hạt dẻ, quả nhiên là thánh
Mộ Dung Húc gật đầu , “Trà ngon."
"Chiêu đãi Mộ Dung Đại tướng quân thì đương nhiên là ngon ."
Nghe , Thẩm Bích Thẩm trợn trắng mắt, chống cằm ,"Vậy thể cụ thể từng loại ?"
"Nàng đang khảo nghiệm ?" Nghe , Mộ Dung Húc khỏi nhướng mày nàng.
"Ừm, là kiểm tra ." Thẩm Bích Thẩm khách khí gật đầu.
"Vậy sợ là nàng thất vọng , chuyện cũng thể khó ."
Mộ Dung Húc điềm nhiên , duỗi tay lấy lá tinh tế một hồi, nhẹ nhàng nhéo nhéo, mới chậm rãi , "Lá hình cột cờ, màu nước như màu gạo lứt, khô mỏng yếu ớt như nhụy sen, màu lá thì xanh biếc, độ giòn, độ ẩm thích hợp."
"Cho nên?" Nghe đến đây, Thẩm Bích Thẩm , Mộ Dung Húc là đoán lai lịch của
"Trà hẳn là Long Tỉnh , Minh Tiền, là loại mới của năm nay."
Nói xong một hồi, Mộ Dung Húc khỏi kinh ngạc về phía Thẩm Bích Thấm,"Loại cực phẩm , nàng ?"
"Hắc hắc, đây là bệ hạ thưởng cho Phùng gia gia, trộm từ chỗ của ông đến."
Thẩm Bích Thấm gãi đầu, .
"Khụ." Nghe , Mộ Dung Húc thiếu chút nữa nước sặc.
Loại ngon bình thường uống , chỉ dùng cống phẩm, bởi sản lượng ít, thỉnh thoảng cũng hoàng đế dùng để thưởng cho công.
Phùng lão thích rượu, nhưng quý như mạng, thứ đương nhiên coi như bảo bối khó kiếm, nếu chuyện bảo bối cất giữ trộm thì chắc chắn là trong lòng sẽ vô cùng đau thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1065.html.]
"Cô nương, thể nếm thử ?"
Hoa Tụng ở một bên dùng vẻ mặt thèm nhỏ dãi hỏi, loại hình như là uống vô cùng ngon.
"Ta còn để pha tiếp ."
Thẩm Bích Thẩm dùng vẻ mặt keo kiệt cất hết lá , chỉ Mộ Dung Húc ,"Ngươi thể chia cho."
"Ha hả, ... Ta uống nữa."
Hoa Tụng lặng lẽ Mộ Dung Húc một cái, tuy rằng vẫn nhắm mắt phẩm nhưng mấy ngón tay nắm ấm gắt gao, như cũng đủ hiểu là Mộ Dung Húc vô cùng thích, đoạt của chẳng khác nào là đang đoạt từ miệng cọp.
Vì , nàng cũng chỉ thể dùng vẻ mặt mất mát mà cúi đầu xuống.
"Được , Hoa Tụng, hiểu , để uống thử cũng thấy sự khác biệt, khi đến lúc đó ghét bỏ quá đắng cũng nên."
Phong Ngâm ở bên cạnh khuyên giải an ủi , "Còn bằng lát nữa về tỷ tỷ sữa cho uống, ?"
"Trà sữa, ừm ừm, ."
Nghe xong lời Phong Ngâm , Hoa Tụng cũng cảm thấy hình như đúng là như , lúc mới tươi trở ,
xong nghi hoặc ,"Tỷ tỷ, vì Long Tỉnh là xanh? Trà xanh là gì?"
"Ách..." Nghe , Phong Ngâm sửng sốt, chuyện đúng thật là nàng cũng hiểu.
"Trà xanh là để phân loại, Tây Hồ Long Tỉnh là xanh, nhiều chủng loại, hồng , bạch , hắc , Ô Long."
Thấy ánh mắt cầu cứu của Phong Ngâm, Thẩm Bích Thẩm liền mở miệng giải thích,"Trà Long Tỉnh thuộc loại xanh, Võ Di Nham hẳn là các ngươi cũng từng qua , còn thì đều thuộc về Ô Long."
"A, cô nương, đều là , nhiều tên như , đều dùng để uống ." Hoa Tụng lời xong thì sửng sốt.
"Cho nên , hiểu về mà." Một bên Phong Ngâm bất đắc dĩ .
"Nếu , thì để tâm học..."
"Không cô nương, yêu , Vẫn... Vẫn là cần học."
Nghe học tập thì để Thẩm Bích Thấm dứt lời, Hoa Tụng giật vội vàng lắc đầu,"Trà nghệ thú vị gì hết, thà là học nấu ăn thì còn thấy vui."