"Còn , cũng nghĩ như ." Phùng lão mặt đầy ý liên tục gật đầu.
"Lý gia gia, thuốc dưỡng thai còn phiền đưa đến phủ."
Tướng quân phủ đột nhiên lấy thuốc dưỡng thai thì thật sự nên cũng chỉ thể phiền Lý phủ đưa đến đây.
"Yên tâm, Lý gia gia nên như thế, trở về liền cho đưa qua cho ."
Lý Tư Văn Thẩm Bích Thẩm hiền hòa mới đem hòm thuốc dậy,"Nếu việc gì nữa thì về đây.”
Thẩm Bích Thẩm thai đây là hỉ sự, mấy bọn họ sẽ chúc mừng một hồi, đương nhiên cũng nên ở chỗ .
"Ta tiễn ngươi." Phùng lão dậy đưa tiễn.
"Không cần, cần, tự là , ngươi vẫn nên cùng cháu dâu tương lai trò chuyện ." Lý Tư Văn xong thì xua tay, nhanh chóng bước .
Đợi khi lên xe ngựa, thì ông một nữa phủ đại tướng quân, lúc Lý Tư Văn khỏi thở dài một , tôn nhi của , hiện giờ còn cơ hội .
Như cũng , lẽ ở bên ngoài sẽ gặp cô nương là định mệnh của chừng, cả ngày ở bên cạnh nữ tử xuất sắc như , thể thấy khác.
"Cũng may hôm nay là ngày nghỉ, nếu thì phiền toái lớn ."
Chờ Lý Tư Văn rời xong Phùng lão tủm tỉm về phía bụng Thẩm Bích Thẩm ,"Thấm nha đầu, chuyện gì cũng nên chú ý, hài tử quan trọng, chuyện gì cần thể giao cho tứ ca của con là ."
"Lão sư, thể bất công rõ ràng như ?"
Nghe , Thẩm Kỳ Viễn ngẩng đầu, vẻ mặt khó thể tin,"Người đây là ngoại tằng tôn thì cần đồ ?"
"Hiện tại đương nhiên là ngoại tằng tôn quan trọng, cho dù là Mộ Dung đại ca của ngươi ở chỗ , thì cũng dẹp sang một bên"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1068.html.]
Phùng lão dùng vẻ mặt đương nhiên , đó đỡ Thẩm Bích Thẩm xuống, vui mừng ," , tin tức nhanh chóng cho Húc nhi mới ."
"Lão gia, tuyệt đối , ở quê chúng cách như , đứa nhỏ khi ba tháng thì tuyệt đối thể ." Nghe , Phong Ngâm .
", đúng, đúng, là quên, chờ đứa nhỏ ba tháng thì hãy cho tiểu tử ."
Lúc Phùng lão mới hồi phục tinh thần, liên tục gật đầu tán thành,"Cũng may ngươi nhắc nhở, bằng một chuyện ."
"Phùng gia gia, những lời đó cũng chỉ là mê tín mà thôi, qua đủ loại sách thể cũng tin là thật" Thẩm Bích Thẩm bất đắc dĩ .
"Thà rằng tin là , cũng thể tin , dù cũng cần thận một chút."
Bị Thẩm Bích Thấm như thế trêu ghẹo, Phùng lão cũng thèm để ý, ông chỉ bụng nhỏ của Thẩm Bích Thẩm vui mừng ,"Thật là trời thương phù hộ, Mộ Dung gia rốt cuộc hậu, đương nhiên Mộ Dung gia sẽ càng ngày càng hưng thịnh, cha nương của Húc Nhi ở chín suối cũng thể nhắm mắt ."
"Khụ, Phùng gia gia, mệt, nghỉ ngơi."
Nghe Phùng lão , trong lòng Thẩm Bích Thẩm vô cùng bồn chồn, nàng cảm giác Phùng lão nàng sinh thật nhiều đứa nhỏ ?
Tuy rằng là nhiều hài tử thì Thẩm gia cũng nuôi nhưng thiệt tình nàng cũng nghĩ sinh quá nhiều, nhân sinh quá lâu, nếu mất quá nhiều thời gian ở việc sinh hài tử thì quá lãng phí , nàng nghĩ hai đứa nhỏ chính là nhất, nhiều hơn nữa thì khó tránh chăm sóc , như cũng sẽ .
"Mệt mỏi , nghỉ ngơi, nhanh chóng nghỉ ngơi ."
Không hiểu suy nghĩ của Thẩm Bích Thấm, thấy nàng mệt nhọc, Phùng lão lập tức dời sự chú ý .
"Ta liền nghỉ ngơi, giờ cũng muộn , Phùng gia gia cũng nên nghỉ ngơi ."
Nói xong, Thẩm Bích Thẩm lập tức xoay bước nhanh rời .
Nếu đợi thêm chút nữa, Phùng lão thật sự với nàng đề tài sinh nhiều đứa nhỏ thì nàng sẽ hỏng mất.
Từ khi Thẩm Bích Thẩm mang thai, tuy rằng Lý Tư Văn thể Thẩm Bích Thẩm khỏe nhưng hạ phủ đều vô cùng cẩn thận chăm sóc nàng, sợ Thẩm Bích thấm xảy chuyện gì dù chỉ là nhỏ nhất.