Hoàng đế vui mừng xoa đầu của Thẩm Bích Thấm,  đó mới : "Được , những  trong phủ tướng quân đều đang sốt ruột đợi con về đấy, hôm nay trẫm cũng mệt , con cũng lui xuống ."
"Vâng ạ." Thẩm Bích Thấm ngoan ngoãn gật đầu, lúc  mới vui vẻ hành lễ rời .
"Hoàng thượng, ngài thật sự quyết định  như  ?"
Mặc dù tâm tư của hoàng hậu  chút đơn thuần, nhưng cũng hiểu  chuyện nhường ngôi là một quyết định vô cùng khó khăn với một vị hoàng đế.
" , vị trí hoàng đế là một gánh nặng  nặng với trẫm, trẫm... cũng đến lúc trẫm nên buông bỏ nó, chuyên tâm ở bên cạnh nàng ."
Hoàng đế nắm lấy tay của hoàng hậu, cảm khái : "Trải qua nhiều chuyện như , trẫm mới hiểu  điều gì là quan trọng nhất, thấy đủ mới là một loại hạnh phúc."
"Hoàng thượng."
Nghe , vành mắt hoàng hậu  khỏi đỏ lên, áp mặt  mu bàn tay của hoàng đế : "Bất kể hoàng đưa  quyết định như thế nào,   đều sẽ luôn ở bên cạnh ."
"Được  đợi sức khỏe của trẫm  lên, chúng  sẽ  khắp nơi ngao du sơn thủy, cả đời  nhốt trong mảnh đất nhỏ bé , thật sự  khiến chúng   mất   nhiều thú vui ." Hoàng đế thâm tình  hoàng hậu .
"Dạ,  việc đều  theo hoàng thượng." Hoàng hậu dịu dàng ,  mặt tràn đầy sự hạnh phúc.
Thẩm Bích Thẩm  khỏi điện,  thấy Quý Tư Linh đang đợi bên ngoài, nàng khẽ mỉm , bước về phía nàng .
"Thấm... Thấm Nhi, chúc mừng ."
Vừa  khi ở trong điện Thái Hòa, Quý Tư Linh thực sự  sốc khi  thấy xưng hô hoàng gia gia  của Thẩm Bích Thấm.
Nàng  ngờ Thẩm Bích Thẩm sẽ là cháu gái của hoàng đế, hiện giờ  thấy Thẩm Bích Thấm, nàng    đối mặt với Thẩm Bích Thẩm như thế nào nữa.
Nghĩ đến Thẩm Trí Viễn cũng là cháu trai của hoàng đế,   phận tôn quý, trong lòng Quý Tư Linh cảm thấy cực kỳ tự ti và đau khổ, nếu dựa theo bối phận thì nàng chính là trưởng bối của , hơn nữa còn là cách hai đời trưởng bối, tình cảm giữa hai  họ còn  thể cho kết quả !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1107.html.]
"Linh Nhi, bất kể  phận của  là gì, tình bạn giữa chúng  vĩnh viễn   đổi."
Thẩm Bích Thẩm nắm lấy tay của Quý Tư Linh, nghiêm túc : "Đợi khi nào phụ  của  đến kinh thành, tất cả  chuyện đều   quỹ đạo, tỷ  thể lấy  tự do, đến lúc đó tỷ  thể cùng với tam ca của ..."
"Thấm Nhi, tỷ  một chuyện  nhờ ."
Nghe  những lời của Thẩm Bích Thẩm,  nàng  sẽ  gì tiếp theo, Quý Tư Linh vội vàng ngắt lời : "Phụ  của tỷ  ở trong Cẩm Y Chiếu Ngục hai năm ,  cũng  ông   vu oan, phụ  tỷ lớn tuổi , tỷ lo lắng sức khỏe của ông  sẽ  chịu đựng , mong   thể giúp đỡ ông ."
Nếu như là  đây, Quý Tư Linh sẽ  dám cầu xin Thẩm Bích Thẩm, nhưng bây giờ    phận của nàng , hơn nữa Diêm Tùng   đánh bại, cho nên  cầu xin minh oan cho Quý Thế Duy.
"Chuyện   thành vấn đề, Quý đại nhân cũng là thủ hạ  tín của bệ hạ, cho dù   , bệ hạ cũng nhất định sẽ trả  sự trong sạch cho ông ."
Cho rằng Quý Tư Linh đang lo lắng cho cha , cho nên Thẩm Bích Thẩm cũng  mảy may nghi ngờ hành động   của nàng ,  an ủi : " mà để Quý đại nhân  thể sớm ngày   ngoài,  sẽ  nhắc nhở hoàng gia gia, tin tưởng hai cha con tỷ sẽ sớm  gặp  thôi."
"Thấm Nhi, thật sự  cảm ơn ."
Nhìn sắc mặt hồng nhuận của Thẩm Bích Thấm, trong lòng Quý Tư Linh cảm thấy vô cùng xúc động, hiện tại tình cảnh giữa nàng và Thẩm Bích Thẩm    khác .
Nếu như Thẩm Thủ Nghĩa lên ngôi,  thì một phi tần   con nối dõi của tiên đế như nàng  sẽ  kết cục   đang đợi nàng, nàng cũng  dám nghĩ.
 điều duy nhất  thể khẳng định chính là, nàng và Thẩm Trí Viễn, kiếp    duyên phận! Trong lòng Quý Tư Linh âm thầm suy nghĩ, đợi khi nào  chuyện kết thúc, nàng sẽ rời , mặc dù cô độc hết quãng đời còn  cũng  hơn chuyện  Thẩm Trí Viễn ở bên cạnh một nữ tử khác.
"Sao tỷ  khách sáo với  như   gì,  còn đang đợi tỷ trở thành tẩu tẩu của  đấy."
Thẩm Bích Thẩm vẫn  nhận  cảm xúc kỳ lạ của Quý Tư Linh, chớp mắt trêu chọc nàng  : "Đợi  về đến phủ sẽ  thư báo tam ca nhanh đến kinh thành, hai   nhanh sẽ gặp   ,  cần cảm ơn  ."
"Thấm Nhi!"
Cố đè nén sự chua xót trong lòng, Quý Tư Linh cố nặn  một nụ  : "Được,  nhanh về ,   chắc hẳn đang đợi  đấy."