Gã đại phu ngay cả mạch cũng thèm bắt, chỉ liếc mắt về phía Thẩm Triệu thị mấy , đó lắc đầu câu .
"Phanh!"
Nghe đến đây, Thẩm Bích Thẩm cuối cùng cũng chịu nổi nữa, trực tiếp đập mạnh lên bàn : "Chúng khám nữa, trả phí đăng ký cho chúng ."
Thẩm Bích Thẩm coi như hiểu, gã đại phu ý định chữa bệnh cho Thẩm Triệu thị, theo như những gì nàng phán đoán, Thẩm Triệu thị đại khái chỉ là mới cảm mạo dẫn đến sốt cao thôi, gã đại phu rõ ràng là thấy mấy họ quyền thế gì, trong tay chút tiền, cho nên tổng tiền lừa bịp bọn họ!
"Ha, trả phí đăng ký ? Lão phu khám bệnh cho bà , là mấy các ngươi tin lời của lão phu, chẳng lẽ cho rằng như là cần trả tiền phí khám bệnh ?"
Gã đại phu lạnh về phía Thẩm Bích Thẩm : "Mười lượng! Mười lượng phí khám bệnh, nếu đưa mười lượng phí khám bệnh đây, các ngươi liền đợi nha môn đến bắt ."
"Ông đừng khinh quá đáng!"
Thẩm Thủ Nghĩa tức giận đến mức tiến lên túm lấy cổ áo của gã đại phu , bởi vì hình cao lớn, ông trực tiếp nhấc bổng gã đại phu giống gà bệnh lên.
"Khụ khụ... Ngươi... Ngươi gì, ngươi đừng bậy, lão phu thu phí khám bệnh nữa là chứ gì, nhanh đặt lão phu xuống ."
Lúc mũi chân rời khỏi mặt đất, gã đại phu lập tức sợ đến tái mét mặt mày, hét ầm lên trong lúc hoảng loạn.
"Và cả phí đăng ký 1 lượng bạc nữa!"
Thẩm Bích Thẩm cực kỳ hài lòng với hành động của Thẩm Thủ Nghĩa, đối phó với loại , chính là mạnh hơn bọn họ, nếu những sẽ chỉ một tấc tiến một thước (*Được voi đòi tiên: tham lam hơn)
"Được, , nhanh chạy lấy phí đăng ký trả cho ." Gã đại phu vội vàng quát to với tên dược đồng , nhân lúc chú ý, nháy mắt hiệu với .
"Được, , quầy ở bên ngoài, lập tức lấy tiền" Tên dược đồng lập tức lên tiếng, vội vàng chạy ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-131.html.]
"Cha, chúng cũng ngoài " Thẩm Bích Thám luôn cảm thấy nếu để tên dược đồng ngoài một sẽ an .
"Được" Thẩm Thủ Nghĩa gật đầu, đó xách theo gã đại phu cùng đại sảnh của y quán. "Đây là một lượng bạc." Dược đồng đưa bạc ban đầu cho Thẩm Bích Thấm.
"Bây giờ thể đặt lão phu xuống chứ." Gã đại phu bắt đầu hét lớn lên.
"Hừ, chúng ." Thẩm Thủ Nghĩa hừ lạnh một tiếng ném gã đại phu xuống đất, chuẩn dẫn rời .
"Hừ, các ngươi dám gây sự ở y quán của chúng , cũng xem đây là chỗ nào, cho rằng các ngươi gây sự xong thể rời , mau bắt bọn chúng cho !"
Ngay khi ba Thẩm Bích Thẩm hai bước, gã đại phu lập tức hét lên, đó, hơn chục tên hộ vệ cầm theo gậy dài từ bên trong lao .
"Không , nhanh!"
Nhận thấy tình hình , ba Thẩm Bích Thấm lập tức chạy nhanh cửa, chỉ là chạy đến cửa, mấy hộ vệ của y quán bao vây.
"Ôi chao, chuyện gì xảy ?"
"Ta cũng nữa"
Hôm nay là phiên chợ, thấy cảnh , những dân ngang qua đều tò mò vây xem chuyện gì. "Mọi , mấy đến khám bệnh ở y quán của , khi uống thuốc xong cho rằng thuốc quá đắt nên trả tiền rời , còn hành hung lão phu, bây giờ lão phu đưa mấy đến chỗ quan huyện để
xử lý!"
Gã đại phu ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, hai tay chắp lưng, về phía ba Thẩm Bích Thấm với vẻ mặt giễu cợt.
"Không , nương của đến tận bây giờ vẫn còn đang hôn mê, chúng cũng uống thuốc, là do khám đòi một lượng bạc phí đăng ký, đó còn thu thêm 10 lượng bạc của chúng , chúng thấy mới ." Hai mắt Thẩm Đại Võ đỏ hoe, giọng điệu thô bạo hét lên.