"Sao  thể là hiểu lầm, ngươi  mới , đây   ngươi thưởng cho Thẩm Bích Thẩm!" Nghe Quý tam nương , Thẩm Bích Lan cuống quít hét lớn chói tai phản bác.
"Vị cô nương , hoa lụa  xác thật    thưởng cho Thẩm cô nương, bởi vì Thẩm cô nương   hạ nhân ở tiệm thêu của , Thẩm cô nương là bằng hữu của , hoa lụa  là  tặng cho Thẩm cô nương." Lạnh lùng liếc Thẩm Bích Lan một cái, Quý tam nương  với ngữ khí thản nhiên.
"Bằng hữu? Không thể nào, nàng  chỉ một nha đầu tiện nhân,   thể là bằng hữu của ngươi!" Trong lòng Thẩm Bích Lan mơ hồ  chuyện  là sự thật, nhưng vẫn nhất quyết   tin tưởng.
"Ta kết giao bằng hữu với ai hình như  liên quan đến cô nương."
Quý tam nương lạnh lùng  với Thẩm Bích Lan,  đó tiếp tục  với  , “Không chỉ  một đóa hoa lụa ,  tổng cộng tặng cho Thẩm cô nương ba đóa hoa lụa và hai sợi dây buộc tóc, chuyện ,   thể  chứng cho Thẩm cô nương."
"Bang..."
Nghe xong Quý tam nương , cả  Thẩm Bích Lan trực tiếp  liệt xuống đất, giờ phút  nàng    tuyệt vọng, hoa lụa  thật sự là Quý tam nương đưa cho Thẩm Bích Thấm!
 ngay  đó, sự trong lòng ghen ghét giống như xuân thảo, điên cuồng lớn lên, lấp đầy  bộ lồng n.g.ự.c nàng .
Dựa  cái gì, dựa  cái gì nàng  chỉ  thể lùi bước món đồ , còn nha đầu tiện nhân    thể   dễ như trở bàn tay!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-175.html.]
"Ngươi  dối, ngươi và nàng  là cùng một loại , ngươi cố ý  dối giúp nàng     !"
Mọi  vây xem   như , còn  Thẩm Bích Lan luôn dùng ánh mắt khinh thường, luôn tự đề cao   chịu đựng nổi, vô cùng kích động chỉ  Quý tam nương kêu to.
"Vị phu nhân , ngươi  Thẩm cô nương trộm đồ của , bây giờ   Thẩm cô nương và  là đồng phạm lừa ngươi,   xin hỏi ngươi, nếu  và Thẩm cô nương là đồng phạm, vì  Thẩm cô nương còn  trộm đồ của , chẳng lẽ ngươi  cảm thấy lời    mâu thuẫn ?"
Quý tam nương dùng vẻ mặt vô cảm  Thẩm Bích Lan, trong lòng âm thầm lắc đầu,   bây giờ  mất  lý trí.
"Ta... Ta..." Vừa  Quý tam nương  như , Thẩm Bích Lan sửng sốt,  đó    còn lời nào để .
"Thẩm Bích Lan, ngươi bôi nhọ  như thế,   tổn thương nghiêm trọng thanh danh của , bây giờ   ngươi lập tức thực hiện giao kèo, đến giữa đường cái quỳ xuống xin  ."
Thẩm Bích Thấm tiến lên,  cao  xuống Thẩm Bích Lan, thần sắc lãnh đạm như nước.
Đối với Thẩm Bích Lan,   cho nàng  cơ hội, là nàng  chấp mê bất ngộ, mưu toan  thương tổn , nếu  như ,  cũng sẽ  nhân từ nương tay nữa.
Loại    cho nàng  một  giáo huấn khắc sâu, nàng  tuyệt đối sẽ  nhớ lâu!