"Nương tử, Thấm Nhi!"
Nhìn thấy một màn như , Thẩm Thủ Nghĩa cảm thấy tim đau như cắt, lập tức đem Thẩm Lâm thị và mấy con bảo vệ ở đằng , quỳ xuống mặt Thẩm lão thái, đôi mắt cũng đỏ lên ,"Nương, nếu tiếp tục bức bách nhà con như , thì... Thứ cho nhi tử bất hiếu, kể đầu bạc tiễn đầu xanh!"
"Ngươi!"
Nhìn thấy cảnh tượng thì tất cả trong chủ trạch đều trợn tròn mắt, nhưng bọn họ chính là phương thức nước ô mai mà thôi, nên nghĩ chuyện sẽ trở thành cục diện như hiện giờ!
"Nương, nếu nhị ca phân gia như thì để cho phân gia , nhưng mà, đây là do cầu phân gia, những đồ trong nhà đều thể lấy dù chỉ là một thứ!" Thẩm Kim Mai lạnh mặt từ trong phòng .
Nàng cũng xuất giá nên những đồ trong nhà , nàng cũng sẽ một phần, nên nàng sẽ để khác lấy , dù chỉ là một thứ.
"Không sai, nương, tiểu cô đúng, nếu nhị sống c.h.ế.t phân gia như thì để phân , nhưng đồ trong nhà thể lấy bất cứ thứ gì!" Thẩm Lý thị híp mắt lộ vẻ tàn nhẫn .
"Được, chỉ cần nương đồng ý phân gia thì cũng sẽ đồng ý, rời khỏi nhà mang theo bất cứ thứ gì!" Thẩm Thủ Nghĩa vô cảm .
Tình cảm trong lòng ông sớm chủ trạch phá nát, nên bất kể bọn họ chuyện gì đối với ông thì cũng ông bất cứ cảm giác xúc động nào nữa.
Hiện giờ ông chỉ nghĩ đến chuyện phân gia, đó dẫn thê tử và con cái nhà rời , đến nơi chân chính thuộc về bọn họ.
"Được, đây là do ngươi , lão nương thành cho ngươi, nhưng đem phương pháp để , như các ngươi mới thể !" Thẩm lão thái chỉ mặt Thẩm Thủ Nghĩa tức giận mắng to.
"Nãi nãi, phân gia cũng là chuyện đơn giản là , hết chúng mời trưởng thôn cùng các lão nhân đến chủ trì, nếu một lúc nào đó đổi ý, chẳng là chúng ăn trả tiền mà còn ngậm bồ hòn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-199.html.]
Thẩm Bích Thấm buông d.a.o phay trong tay lên phía Thẩm lão thái .
" là mời trưởng thôn tới chủ trì, nếu đến lúc đó các ngươi trở về đổi ý đoạt gia sản của chúng thì nhà mới là xui xẻo!" Thẩm Lý thị cũng yếu thế chút nào, đáp lời Thẩm Bích Thẩm .
"Tốt quá chúng ở đây chờ, nhị ca, mau mời trưởng thôn và trưởng lão qua đây."
Thẩm Bích Thấm với Thẩm Trí Viễn, đó liền nâng Thẩm Lâm thị và Thẩm Bích Tuyết dậy, chuyện phát sinh hôm nay chắc chắn dọa hai họ sợ hãi.
"Thấm Nhi, ngươi hù c.h.ế.t nương , về như !"
Thẩm Bích Thẩm tiến lên thì Thẩm Lâm thị dùng sức ôm lòng ngực, mùi hương bồ kết bay mũi cho trái tim Thẩm Bích Thẩm cũng dần dần ấm lên.
"Nương, là Thấm Nhi đúng, Thấm Nhi bảo đảm về sẽ còn như nữa." Sau khi đem mặt vùi trong lòng n.g.ự.c Thẩm Lý thị thì Thẩm Bích Thẩm duỗi tay ôm lấy bà nhẹ giọng trả lời.
"Tứ , đừng nhúc nhích, để tỷ giúp xử lý miệng vết thương một chút."
Thẩm Bích Tuyết nhanh chân chạy ngoài hái một ít bạch hoa thảo trở về đắp cho Thẩm Bích Thấm, đó lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc khăn sạch sẽ băng bó cho nàng.
"Cảm ơn đại tỷ." Nhìn bộ dạng cẩn thận của Thẩm Bích Tuyết khiến cho lòng của Thẩm Bích Thấm mềm thêm một chút, vô cùng ấm áp cùng cảm động.
"Thủ Nghĩa , rốt cuộc xảy chuyện gì?"
Rất nhanh trưởng thôn cùng với một vài vị trưởng lão đến đây, mặt cũng mang theo sự lo lắng, tuy rằng xảy chuyện gì nhưng việc trịnh trọng mời đến trưởng lão cùng thì chắc chắn là chuyện nhỏ.