"Ngươi quả thật là lễ phép, lẽ nào như ? Ngươi, nữ oa tử thật vô lễ, chỉ ngươi là hai vị ca ca của ngươi cũng hơn chút nào cả."
Phu tử những lời của Thẩm Bích Thẩm cho nghẹn đến đỏ mặt, nàng so sánh với thuật sĩ giang hồ, với một sách như mà quả thật vô cùng sỉ nhục .
"Tuy vì phu tử coi thường hai vị ca ca của nhưng ông đánh cược với ?" Thẩm Bích Thấm cũng tức giận, nàng vẫn chỉ phu tử bằng vẻ mặt lạnh lùng.
"Lão phu gì đánh cược với một nữ oa tử miệng còn hôi sữa như ngươi."
Phu tử hề nghĩ ngợi mà từ chối.
"Nếu phu tử dám, thể những đánh giá của ông về hai ca ca của đều là những lời bêu rếu họ." Thẩm Bích Thẩm lạnh lùng với phu tử.
"Ngươi quả thực hươu vượn! Được, lão phu chấp nhận đánh cược với ngươi.
Chỉ là nếu như ngươi thua thì thế nào?" Gương mặt của phu tử âm u, ông chằm chằm Thẩm Bích Thấm hỏi.
Trong lòng ông nở nụ lạnh lùng. Một con nhóc miệng còn hôi sữa cũng dám dõng dạc đánh cược với ông ? Thật sự buồn .
"Nếu thua, lập tức quỳ gối phu tử, dầu đầu ba cái bồi tội, ngoài cũng dâng lên mười lượng bạc trắng đền bù tổn thất." Thẩm Bích Thẩm thờ ơ .
Nghe Thẩm Bích Thấm điều kiện thế , trong đôi mắt đục ngầu của phu tử lập tức sáng lên. Mười lượng? Thế là thu nhập cả một năm của ông .
"..."
Thẩm Bích Thấm khinh thường thoáng qua dáng vẻ hám lợi của phu tử, nàng lạnh lùng lên, tiếp: "Nếu phu tử thua thì nhận với hai vị ca ca của ngay đường phố, ngoài cũng sáng tỏ chuyện hôm nay, trả sự trong sạch cho hai vị ca ca của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-239.html.]
"Việc ..."
Vốn dĩ gương mặt của phu tử đang lộ vẻ phấn khích vì mười lượng bạc nhưng thấy điều kiện phía thì trở nên do dự, im lặng suy nghĩ hết nửa ngày mới tiếp: "Ngươi hãy nội dung đánh cược !"
"Ta nhớ phu tử hai vị ca ca của đều là hạng bao cỏ bất học vô thuật, đúng ?" Thẩm Bích Thấm lạnh lùng phu tử hỏi.
", lão phu khẳng định hai kẻ chính là bao cỏ, trong tương lai chắc chắn nên trò trống gì." Ông lườm hai Thẩm Kỳ Viễn và Thẩm Trí Viễn, giọng điệu khinh thường .
"Ha ha, để chứng minh nhận xét của ông là sai trái nên nội dung đánh cược chính là cược hai vị ca ca của nắm vững bộ nội dung học tập giai đoạn của trường học."
Thẩm Bích Thấm chằm chằm phu tử, nàng rõ ràng từng câu từng chữ:
"Phu tử dám cá cược với ?"
Lúc các học sinh tụ tập vây quanh, tất cả đều chằm chằm phu tử, chờ đợi quyết định của ông .
"Ha ha, gì mà dám? Chỉ với chúng? Đừng là nắm vững bộ nội dung, chỉ sợ vài câu cũng nhớ nữa là." Phu tử vô cùng tự tin .
Mấy ngày nay ông quan sát hai , lớn hơn cũng xem là chăm chỉ, đáng tiếc thực lực quá kém, còn nhận hết mặt chữ chớ đừng
đến bài văn. Còn về nhỏ hơn , tay thì gãy còn thể học cái gì? Hai thể hơn hạng phế vật. Nghĩ đến đây, sự tự tin dâng trào trong lòng phu tử, chắc chắn ông sẽ là thắng cuộc. "Được! Nếu như thì nhị ca, lên cho phu tử kiểm tra.
Vốn dĩ phu tử còn đang tự tin tràn trề nhưng Thẩm Bích Thấm chỉ định bước lên kiểm tra thì mặt ông lộ rõ vẻ luống cuống, đó ông còn kịp chờ đợi gọi Thẩm Trí Viễn bước lên vội vàng lên tiếng :
"Chậm ! Nội dung đánh cược là ngươi nhưng nào bước lên kiểm tra do lão phu lựa chọn."