Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 245

Cập nhật lúc: 2024-08-08 12:46:07
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn theo bóng lưng của mấy Thẩm Thủ Nghĩa, phu tử cảm thấy thịt đau đớn vô cùng, hôm nay những mất mặt mà còn mất bạc, đúng là mất cả chì lẫn chài, bây giờ thấy gương mặt mập của Thẩm Ninh Viễn khiến ông càng giận chỗ phát tiết. Thế là phu tử phất mạnh tay áo, thấy ba nữa mà thẳng trường học.

"Một, một canh giờ?"

Nghe phu tử , ba Thẩm Ninh Viễn chỉ cảm thấy mắt như biến thành màu đen, suýt nữa hôn mê, quỳ một canh giờ trời nắng gắt thế sẽ phơi khô mất.

"Hu hu..."

Mấy Thẩm Bích Thấm mới về đến nhà thấy tiếng của Thẩm Bích Ngọc truyền từ trong nhà.

"Chuyện gì xảy ?"

Nghe thấy tiếng , liếc mà chạy trong nhà, họ thấy một cái bát sứ đang mặt đất mà Thẩm Bích Ngọc thì đang ôm gối, co quắp trong góc phòng, vùi đầu gối thút thít, cả đều ngừng run rẩy.

"Ngọc Nhi, cháu ?" Thấy cảnh Thẩm Lâm thị vội vàng chạy đến, bà quan tâm hỏi.

"Nhị, nhị thúc mẫu..."

Vừa thấy Thẩm Lâm thị, Thẩm Bích Ngọc lập tức nhào n.g.ự.c bà , cả run rẩy nghiêm trọng hơn, trông vẻ sợ hãi.

"Có bà và đại bá nương đến đây?" Thẩm Bích Thẩm tức giận mở miệng hỏi, chỉ riêng Thẩm Bích Thấm mà những khác cũng nghĩ .

"Hu hu, , ...''

Thế nhưng Thẩm Bích Thẩm lắc đầu, thật lâu đó mới run rẩy : "Có, quái thú, quái thú màu bạc, nó lớn, nó ăn mất ba con mèo nhỏ. Hu hu, nhị thúc mẫu, cháu sợ..."

Nghe nàng đến đây, trái đều thở nhẹ nhõm. Thì là vì ngân lang. Hiện tại ngân lang trở thành khách quen trong nhà Thẩm Bích Thấm, thỉnh thoảng nó sẽ đến tìm ba con mèo con và dẫn chúng núi chơi, vì đó ngân lang cũng xuất hiện trở nên họ cũng quên chuyện cho Thẩm Bích Ngọc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-245.html.]

"Đại đường tỷ, đừng sợ! Đó là ngân lang, nó cũng quái thú."

Thẩm Bích Thấm bước đến đỡ Thẩm Bích Ngọc lên, lên giường, lúc nàng mới về chuyện của ngân lang cho Thẩm Bích Ngọc : "Hy vọng đại đường tỷ đừng chuyện bên ngoài."

"Hóa, hóa là như ."

Nghe Thẩm Bích Thấm , Thẩm Bích Ngọc mới khẽ gật đầu tuy nàng vẫn còn sợ hãi, đó lo sợ hỏi: "Thế nhưng, thế nhưng tỷ thấy nó cắn con mèo nhỏ."

"Không cắn, nó chỉ hất mèo nhỏ lên lưng nó chở chúng ngoài chơi."

Thẩm Bích Thẩm khẽ : "Chắc tỷ thấy chuyện đó nên mới cho rằng ngân lang ăn thịt mèo con. Nếu thật sự chuyện đó đại đường tỷ sẽ thấy vết m.á.u còn sót trong nhà và cả tiếng kêu thảm thiết của con mèo con."

"Là, là như thế . Tỷ thấy nó đột nhiên nhảy đây, há miệng cắn mèo con, lúc đó tỷ dọa cho sợ mà ngất .

Nói đến câu thì mặt của nàng đỏ rần, Thẩm Bích Ngọc cũng cảm thấy quá vô dụng, cũng may mèo con chuyện gì, nếu nàng cũng tự

trách bản , áy náy đến c.h.ế.t mất.

"Chuyện đều do , quên chuyện cho tỷ . Ngân lang hiểu nhân tính nên sẽ khác thương, tỷ cứ yên tâm!" Thẩm Bích Thẩm mỉm dỗ dành nàng .

" , lúc đến đây cũng dọa cho sợ, nhưng bây giờ quen ."

Thẩm Lâm thị vỗ lưng Thẩm Bích Ngọc, dịu dàng .

"Vâng, cháu hiểu ."

Biết quái thú ở núi thì là một con ngân lang, lúc Thẩm Bích Ngọc mới yên tâm. Trong lòng nàng ngừng cảm thán, tứ quả

phúc, đến ngân lang cũng vui vẻ thiết với .

Loading...