"Gia, ngài thật là ."
Lần  nữ tử  chỉ giãy giụa vài cái tượng trưng,  ngăn cản động tác của Thẩm Thủ Nhân.
"Gia thật hư,   nàng càng yêu hơn ."
Bộ dạng kiều diễm của nữ tử khiến trái tim của Thẩm Thủ Nhân càng thêm nhũn , nụ  càng thêm đáng khinh, động tác cũng càng thêm  kiêng nể.
"A - gia, cẩn thận  thương hài tử." Nàng  nghĩ đến bản    đau, hờn dỗi một tiếng, vẻ mặt  vui đẩy Thẩm Thủ Nhân .
"Được     , là  sai, nàng đừng nóng giận, còn   là vì  quá thích nàng ." Thẩm Thủ Nhân vội vàng dỗ dành, bàn tay  dám  bậy nữa.
"Hừ,   thích nô gia thì , nếu  sẽ  lâu như  mà  tới thăm nô gia, hại nô gia còn tưởng rằng   quên   ." Nàng  tỏ vẻ hờn dỗi, vươn nắm tay nhỏ đ.ấ.m   Thẩm Thủ Nhân.
Sự đụng chạm giống như cào ngứa khiến nội tâm Thẩm Thủ Nhân  nhộn nhạo, nhưng   dám thực hiện bất kỳ động tác quá mức nào, sợ  khiến nữ tử  vui.
"Lúc      đả thương ,  ba tháng mới khỏe, nếu   trong nhà  bà thím già  thì  cũng  mang nàng về, ngày ngày sủng ái trong phòng." Thẩm Thủ Nhân vẻ mặt ôn nhu dỗ dành.
"Nô gia  , chỉ cần trong lòng Gia  nô gia là , danh phận gì đó, nô gia  thèm để ý. Nàng  vẻ mặt kiều mị, liếc mắt giận Thẩm Thủ Nghĩa, thật sự là phong tình vạn chủng. ...
"Ha ha,   Thanh Nhi là  hiểu chuyện nhất.
Thẩm Thủ Nhân  ánh mắt của Thanh Nhi  cho tâm viên ý mã(*) vẻ mặt háo sắc ôm lấy eo của nữ tử,"Thanh Nhi ,  của nàng  gầy  trắng, mỗi ngày  đều nghĩ tới, chạm    thì ít nhất cũng cho   ,  bảo đảm chỉ  thôi, tuyệt đối sẽ  chạm  nàng."
(*)Tâm viên ý mã: Tâm như vượn leo trèo, ý như ngựa chạy rong.
"Đáng ghét, lớn đầu như  , còn   nhà."
Thanh Nhi vươn tay vẻ mặt hờn dỗi chỉ  trán Thẩm Thủ Nhân, nhưng   lời từ chối,  khi cho  một ánh mắt quyến rũ liền lắc m.ô.n.g   trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-252.html.]
"Rầm, Thanh Nhi, nàng chờ Gia"
Thẩm Thủ Nhân   đến   phấn khởi giật , hung hăng nuốt nước miếng, bước nhanh theo nữ tử   trong nhà.
Thấy hai   nhà, Thẩm Bích Thẩm mới rời , khóe môi gợi lên một trận trào phúng, lá gan của Thẩm Thủ Nhân thật  nhỏ,  dám nuôi dưỡng ngoại thất, còn   thần   quỷ  , hài tử  hơn ba tháng!
Nghĩ đến ba tháng  còn  phân gia, cuộc sống của gia đình nàng đang ở trong thời điểm khó khăn nhất,  mà đại bá    thể tiêu sái mua nhà nuôi dưỡng ngoại thất  thị trấn, thật sự là  bản lĩnh!
Chỉ là, nghĩ đến nữ tử quyến rũ , Thẩm Bích Thẩm thấy thế nào cũng  cảm thấy đó là một nữ tử đơn giản, chỉ bằng dung mạo , tùy tiện tìm một  phú quý chắc chắn  thể hô mưa gọi gió, tại  coi trọng kẻ vô  Thẩm Thủ Nhân.
Thẩm Bích Thấm cảm thấy  chút  thích hợp lắm.
"Hừ, cũng , tạm thời để ông hưởng thụ một thời gian." Thẩm Bích Thẩm  lạnh một tiếng, nhanh chóng rời .
Thẩm Bích Thấm tạm thời  tính   chuyện , nhược điểm  trong tương lai  thể sẽ đóng một vai trò  thể tưởng tượng.
"Thấm Nhi,  con về muộn ?" Thấy Thẩm Bích Thẩm trở về, Thẩm Thủ Nghĩa  đợi một lúc, vẻ mặt quan tâm hỏi.
"Vừa  con  cẩn thận lạc đường, ha ha,   việc gì  ạ, chúng  mau trở về ." Thẩm Bích Thấm ngượng ngùng  chuyển chủ đề.
"Đứa nhỏ ,   cẩn thận như ,   đừng chạy lung tung nữA, nếu gặp  ăn mày bắt cóc thì  !" Thẩm Lâm thị trách cứ .
"Vâng ạ,   con sẽ  chạy lung tung nữa, chỉ là Quý thím  việc, mấy ngày nữa con  thể  đến cửa hàng giúp đỡ một chút"
Đây là Thẩm Bích Thấm lấy cớ đến cửa hàng của , Quý Tứ Nương cũng  phối hợp giúp Thẩm Bích Thấm lấp liếm.
"Quý lão bản  giúp chúng   nhiều, con đến giúp đỡ là nên , nhưng nhất định  chú ý an , con hiểu ?"