Lúc mà Quý chưởng quầy đang thương tiếc thôi thì Quý Hiên Dật Thẩm Bích Thấm đến thất thần, cảm thấy Thẩm Bích Thẩm giống như là một tòa mê cung, hơn nữa còn là mê cung cất giấu nhiều bảo bối, mỗi khi khám phá một nơi thì đều cho cảm giác kinh hỉ, loại kinh hỉ dường như bao giờ đến cuối cùng.
Đây là chắc chắn là một nữ tử tài!
Tim lúc cũng kìm mà đập nhanh hơn, tốc độ mãnh liệt dường như phá vỡ n.g.ự.c nhảy ngoài, giờ khắc , cảm thấy âm thanh dường như đều yên tĩnh , chỉ còn khuôn mặt xinh xắn cùng má lúm đồng tiền phát sáng .
"Tam gia... Tam gia, ?"
Nhìn thấy Quý Hiên Dật bản chằm chằm, hơn nữa ánh mắt còn vô cùng nóng thì Thẩm Bích Thẩm nhịn giật , đó giơ tay vẫy vẫy mặt .
"Khụ... Ta... Ta chỉ là nghĩ nhập tâm một chút thôi."
Giọng của Thẩm Bích Thẩm nhanh gọi lý trí của Quý Hiên Dật trở về, thấy Thẩm Bích Thấm mang theo sự nghi hoặc cùng khuôn mặt non nớt thì Quý Hiên Dật khỏi tự cảm thấy hổ một hồi, đó họ nhẹ vội vàng mặt chỗ khác.
Trong lòng âm thầm nghĩ đến, chẳng lẽ do bản quá lâu chạm nữ nhân, nên mới dễ xúc động như , nếu nảy ý niệm với một tiểu nha đầu chín tuổi như , ở một khắc , mà lập tức đem tiểu nha đầu ôm trong lòng ngực. Nội tâm Quý Hiên Dật khỏi phát điên một hồi, thật sự điên !
Thẩm Bích Thấm ở bên cũng hiểu tại Quý Hiên Dật đột nhiên trầm mặc chuyện như , bên hai Thẩm Trí Viễn và Quý Tư Linh âm thầm hàn huyện.
"Ngươi, ngươi ngươi tên là gì , để ý, nên quên mất ." Quý Tư Linh nghịch ngợm lè lưỡi, vẻ mặt xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-275.html.]
"Ta... Ta họ Thẩm, danh là Trí, cách đây lâu lấy tự cho , gọi là Thiên Lý."
Nghe thấy Quý Tư Linh nhớ kỹ tên của , thì trong lòng Thẩm Trí Viễn khỏi nổi lên một cơn mất mát, nhưng vẫn kiên nhẫn đem tên của giới thiệu một .
"Thẩm Trí Viễn, Thiên Lý, ừm, nhất định sẽ nhớ thật kỹ" Sau khi tên của Thẩm Trí Viễn một nữa thì lúc Quý Tư Linh mới gật đầu.
"Ùm."
Nghe lời của Quý Tư Linh thì ban đầu Thẩm Trí Viễn còn chút mất mát, lập tức biến mất thành hư , tâm trạng cũng một nữa nhiệt tình hơn nhiều.
"Tâm Vũ, chúng cần ." Quý Tư Linh đang cùng Thẩm Trí Viễn chuyện vui vẻ, thì bên Quý Hiên Dật dậy bước nhanh xuống hướng lầu.
Hiện giờ tâm tình của Quý Hiên Dật vô cùng hoảng loạn, cảm thấy bản cần trở về bình tĩnh một chút, mà nảy sinh hứng thú với một tiểu cô nương chín tuổi, thật đúng là đáng sợ.
"Hả, tam đường ca, từ từ, Thiên Lý, chờ thời gian sẽ đến tìm ngươi chơi." Thấy Quý Hiên Dật rời , thì Quý Tư Linh vội với Thẩm Trí Viễn một câu nhanh chóng xuống lầu theo. "Quý chưởng quầy, Tam gia nhà ông ?" Thẩm Bích Thấm dùng vẻ mặt vô tri, vô tội hỏi. "Chuyện ... Ha ha, cũng "
Quý chưởng quầy cũng là khôn khéo nên thể nguyên nhân khiến Quý Hiên Dật thất thố như , trong lòng ông âm thầm thờ dài, Thẩm cô nương tài năng đợi tuổi như , nên chuyện Tam gia để bụng cũng gọi là quá kỳ lạ.
chuyện thể tin nổi chính là, tính tình của Thẩm cô nương kém xa tuổi thật sự của nàng, ngay cả chính bản ông cũng thường xuyên quên mất là bản đang chuyện với một hài tử, bởi vì cách hành xử của Thẩm cô nương thật sự quá mức khôn khéo, cho ông chỉ cần thoáng thả lỏng thì chừng một lúc nào đó sẽ nàng cho chống đỡ .