Mộ Dung Húc  ,  đưa cây cung trong tay cho Thẩm Bích Thấm, : "Cây cung tự     thô ráp một chút, nhưng mà bây giờ  mới học,  thể dùng tạm nó,  khi học xong  thể đổi  cũng  muộn."
"Vâng, cảm ơn Mộ Dung ca ca."
Thẩm Bích Thẩm mỉm , đưa tay nhận lấy,  ngắm cây cung trong tay  thuận miệng hỏi: "Vậy thì bao lâu  mới  thể học xong?"
Cây cung  dài  hai thước bốn tấc, cánh cung  bằng trúc, màu sắc tươi sáng mềm mượt, chuôi  bọc bằng da hươu,   màu xanh biếc, hẳn là   sơn qua.
"Phụ thuộc  tư chất."
Sau khi Mộ Dung Húc rửa tay xong, uống một ngụm canh nấm tuyết đường phèn mới : "Ngắn nhất là ba năm, lâu nhất thì  nhiều năm"
Thẩm Bích Thẩm: "..."
Đột nhiên  từ bỏ việc học b.ắ.n cung thì    giờ.
"Nếu như   thể học xong,  sẽ tặng cho  một cây cung  thật sự."
Mộ Dung Húc liếc mắt một cái   thấu tâm tư của Thẩm Bích Thấm,  nhướng mày, nhàn nhạt .
"Cây cung  thật sự?" Thẩm Bích Thẩm cũng  hiểu  nhiều về cung, cho nên nàng  ham học hỏi  chút rút rè hỏi.
"Làm cung  cần đủ sáu nguyên liệu là cán, sừng, gân, keo, sơn, tuy nhiên sáu nguyên liệu  cần  chọn đúng thời điểm, khi đúng thời điểm, sáu nguyên liệu  ghép  với  thêm   tay nghề cao kết hợp chúng , mới  thể tạo  một cây cung ."
Mộ Dung Húc nhẹ giọng : "Mùa đông   cung, mùa xuân  sừng, mùa hè  gân, màu thu tập hợp đủ các nguyên liệu, mùa đông định hình cánh cung và hộp cung, và ngày lạnh nhất của mùa đông bắt đầu sửa chữa vẻ ngoài của cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-311.html.]
"Còn cần nhiều yêu cầu như ? Sao   như ?" Vẻ mặt Thẩm Bích Thẩm quan tâm . Mộ Dung Húc  gật đầu : "Mùa đông   cung, lúc đó kết cấu gỗ tự nhiên nhẵn nhụi; Mùa xuân  giác, lúc đó các góc cạnh sẽ trơn bóng mềm ẩm; Mùa hè  gân, lúc  gân sẽ dai   rối; Mùa thu kết hợp tất cả các nguyên liệu  với , kết cấu của chúng sẽ chặt chẽ hơn; Mùa đông giá rét cố định hình dạng của cung, khiến cánh cung   biến dạng; Ngày lạnh rét mướt nhất trong mùa đông, khi đó keo sơn    khô, cho nên  thể sửa chữa  bề ngoài."
"Hoá  là ."
Thẩm Bích Thẩm gật đầu, hóa  việc chế tạo một cây cung  đòi hỏi nhiều công đoạn như , cho nên cây cung trong tay của cô mới  gọi là dành cho  mới học.
"Cây cung   xong, đợi mùa xuân năm  sẽ nối dây, từ nay về   cần cất trong hộp thêm một năm, mới  thể sử dụng ."
Ánh mắt của Mộ Dung Húc sáng rực  về phía Thẩm Bích Thấm, : "Những ai  cung theo phương pháp , nếu như cung   bền và  đàn hồi , dùng lâu cũng   hư hại gì thì mới  gọi là cung ."
"Vậy thì chẳng   mất hai năm mới  thể chế tạo  một cây cung "
Sau khi Thẩm Bích Thẩm  xong những lời  thì thầm tặc lưỡi, đồng thời cũng cảm thán  sự bác học của Mộ Dung Húc, Mộ Dung Húc đúng là một  thật sự yêu cung, nếu  thì   thể  rõ ràng những kiến thức như  chứ.
"Ừm, như ,  học   học?"
Mộ Dung Húc  Thẩm Bích Thẩm bình tĩnh hỏi, nhưng trong mắt  lộ rõ sự tự tin, tuyệt đối  ai  thể chịu  sự cám dỗ của một cây cung  cả.
"Học, cần thiết  học!"
Quả nhiên, Thẩm Bích Thẩm cũng  ngoại lệ, nàng khẽ cắn môi, nghiến răng nghiến lợi đồng ý, cây cung  mất hai năm mới  thể chế tạo thành công là một cây cung cực phẩm đến mức nào chứ, nếu bỏ lỡ cơ hội  thì nàng nhất định sẽ  sét đánh mất.
"Được."
Nghe  câu trả lời của Thẩm Bích Thẩm, biểu cảm  mặt của Mộ Dung Húc vẫn   đổi gật đầu, nhưng trong mắt  hiện lên một tia ý  khó ai nhận .
"Vậy bây giờ chúng  bắt đầu ?" Vẻ mặt của Thẩm Bích Thẩm trông  háo hức  thử.