Đưa Thẩm Thủ Nghĩa và những  khác đến cửa hàng, Thẩm Bích Thẩm mang theo Phong Ngâm và Hoa Tụng tiếp tục đến huyện thành, hôm nay nàng  thương lượng chuyện tương đậu tằm với Quý chưởng quầy.
"Thẩm cô nương tới ... Khụ, Thẩm cô nương tới , đang chờ hương liệu của cô nương!"
Thấy Thẩm Bích Thấm đến, Quý chưởng quầy lập tức tươi   tiếp đón,  khi  thấy   Thẩm Bích Thấm bọc thành cái bánh chưng kín mít cũng ngẩn , trong mắt hiện lên một ý  mịt mờ.
"Làm Quý chưởng quầy đợi lâu ."
Nhìn dáng vẻ của Quý chưởng quầy, Thẩm Bích Thẩm cũng cảm thấy thật ngượng ngùng, nhưng   biểu lộ , chỉ  thể tiếp tục   vẻ  thèm để ý, vẻ mặt  đắn chào hỏi Quý chưởng quầy.
Thẩm Bích Thấm  , dáng vẻ  của nàng ở trong mắt Quý chưởng quầy càng thêm ngây thơ đáng yêu, vì thế ý  trong mắt Quý chưởng quầy bất giác  tăng vài phần.
Đi theo Quý chưởng quầy  tửu lầu, mùi cá sống nước luộc quen thuộc truyền tới, tuy nàng   rõ lắm tình huống các gian lầu hai, nhưng  cảnh tượng  ở lầu một  còn ghế trống,  sáng suốt đều  thể thấy  công việc kinh doanh của Quý Tiên Lâu đang bùng nổ.
"Quý chưởng quầy kinh doanh  , xin chúc mừng." Sau khi đưa ớt khô băm nhỏ cho Quý chưởng quầy, Thẩm Bích Thẩm tươi  .
"Đây đều là nhờ phúc của Thẩm cô nương."
Thấy Thẩm Bích Thấm nhắc tới việc kinh doanh trong tửu lâu, Quý chưởng quầy lập tức vui mừng  mặt, đôi mắt híp   áp lực của đống mỡ  mặt  chút nheo .
"Quý chưởng quầy, thật  dám giấu giếm,    đến đây là  cùng ngài  ăn." Thẩm Bích Thấm mỉm  ,  đó  hiệu cho Phong Ngâm lấy cái bình bọc trong miếng vải đen .
"Đây là!"
Quý chưởng quầy nhận lấy cái bình, mở ,   mở , ngửi thấy mùi hương phát  bên trong, trong nháy mắt mở to hai mắt híp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-351.html.]
Trong mắt  hiện lên ánh  lập loè, mặc dù    đầu bếp, nhưng là một chưởng quầy tửu lầu  xông pha trong giới ăn uống nhiều năm,  tự nhiên  thể   thứ giống như sốt đỏ tươi  nhất định là thứ .
"Ta gọi nó là tương đậu tằm,   từ tương đậu tằm tẩm ướp và loại hương liệu đó, nếu lấy thứ  nấu ăn, nhất định  thể  ít công to." Thẩm Bích Thẩm mỉm  .
"Cũng  bằng loại hương liệu đó?  loại hương liệu đó vốn  nhiều lắm, thứ  ngươi  thể   bao nhiêu?" Quý chưởng quầy cực kỳ khôn khéo, lập tức vạch trần phân đoạn mấu chốt nhất trong đó.
"Tạm thời  vội, Quý chưởng quầy nếm thử mấy món đồ ăn    hẵng quyết định cũng  muộn." Thẩm Bích Thẩm bình thản .
"Vậy... Vậy ngươi cho  thử xem ."
Nghe Thẩm Bích Thấm   đồ ăn, tuy trong lòng Quý chưởng quầy ẩn hiện lên một dự cảm , nhưng tưởng tượng đến mỹ vị của món cá , Quý chưởng quầy vẫn  nhịn  tò mò đáp ứng. Sau đó, Quý chưởng quầy cảm nhận sâu sắc  chân lý 'tò mò hại c.h.ế.t con mèo!
Lần  Thẩm Bích Thẩm cũng dành một canh giờ để  thành tất cả các món ăn, do   sự chuẩn   nên quá trình   tương đối rườm rà và tốn thời gian.
Chờ ba món ăn đều  đưa lên, đầu bếp và Quý chưởng quầy cắn một miếng, cuối cùng ăn  dừng .
Tất cả đều ăn đến miệng bóng dầu, suýt nuốt cả lưỡi, thật sự là ăn quá ngon, bọn họ  từng ăn món ăn nào  khẩu vị độc đáo như thế!
Tuy trong lòng bọn họ  nhân tố chính vẫn là hương liệu thần bí , nhưng tay nghề nấu ăn của Thẩm Bích Thẩm cũng là thật sự quá .
Sau khi tất cả các món ăn  quét sạch,     mới   thèm mà đặt đũa xuống, tất cả các đầu bếp của Quý Tiên Lâu một  nữa quỳ gối  tài nấu nướng siêu hạng của Thẩm Bích Thấm, mà Quý chưởng quầy  khi lấy  tinh thần, phản ứng đầu tiên đó là sắc mặt trắng bạch c.h.ế.t trận!
Hắn     Thẩm Bích Thấm gài bẫy!
Xong !