"A, vị lão nhân gia , thôn Thẩm Gia chúng là nơi tùy tiện cho đám các ngươi khi dễ, tuy chúng đánh các ngươi, nhưng các ngươi cũng tuyệt đối ."
Thanh lãnh ánh trăng, một ảnh nhỏ gầy giữa thôn dân vây quanh, tuy chỉ là một tiểu cô nương chín tuổi, nhưng khí chất cực kỳ cao quý trầm , ánh mắt lạnh lẽo, tay cầm cung tiễn, thấy chút hoảng loạn nào.
"Ta tưởng ai, hóa là một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa, , hôm nay lão tử cho các ngươi xem lão tử như thế nào."
Sau khi tên Đại thủ lĩnh thấy Thẩm Bích Thấm, sắc mặt hiển nhiên thả lỏng ít, sắc mặt lạnh lùng , "Nha đầu ngươi lá gan nhỏ, đúng lúc tiểu nhi tử nhà đang thiếu một tức phụ, cho cũng tệ!"
"Hưu..."
Tên Đại thủ lĩnh dứt lời, một mũi tên hề dấu hiệu b.ắ.n tới chỗ , là Thẩm Bích Thẩm phóng mũi tên.
"Đinh..."
Mặc dù Thẩm Bích Thẩm tấn công bất ngờ, nhưng thủ lĩnh sơn tặc thể dẫn theo một nhóm sơn tặc chiếm núi thủ lĩnh đương nhiên là một nhân vật đơn giản, đại đao trong tay cấp tốc giơ lên, trở tay vung đao c.h.é.m rớt mũi tên rơi xuống đất.
"Tiểu nha đầu đáng chết, dám động thủ với Đại thủ lĩnh, các , phóng mũi tên lửa!" Thấy Thẩm Bích Thẩm động thủ, Nhị đương gia lập tức gầm lên một tiếng, lệnh cho những kẻ phía .
Bọn họ cầm nhiều cây đuốc đơn giản là để thắp sáng, mà là để thể sử dụng hỏa tiễn. "Ném pháo nổ." Nhị thủ lĩnh lệnh, giọng của Thẩm Bích Thẩm cũng vang lên theo.
Những sơn tặc vẫn luôn nghĩ thôn Thẩm Gia đáng để lo, cho nên tất cả đều hề cảnh giác, tinh thần lỏng lẻo, so với những thôn dân tinh thần căng thẳng đối mặt với nguy hiểm, hành động của bọn chúng tự nhiên lỏng lẻo hơn nhiều.
"Phanh phanh phanh..."
Sơn tặc còn nâng cung lên, pháo nổ của các thôn dân bay ngoài che trời lấp đất.
"Khụ khụ khụ..."
"Mắt của lão tử!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-359.html.]
"Đau c.h.ế.t lão tử!"
Cùng với tiếng nổ của pháo nổ, vôi và các loại phân tro thực vật bên trong cũng bay lên, tất cả những tên sơn tặc ở phía đều sặc, càng nhiều vôi thương đôi mắt, tất cả đều bịt mắt, đau đớn rú lên.
Đội ngũ sơn tặc lập tức loạn lên.
"Bắn tên!"
Hai thủ lĩnh sơn tặc trong lúc nhất thời đều tình cảnh kinh sợ, đợi bọn họ phản ứng, một tiếng kêu khẽ rơi xuống, mưa tên bay khắp trời bay tới hướng bọn họ.
"Phốc phốc..."
"A!!"
Tiếng mũi tên lông vũ xuyên qua da thịt xen lẫn với tiếng kêu thảm thiết của sơn tặc vang lên trong sương khói, hết đợt đến đợt khác.
"Lui về phía , mau lui về phía !"
Sau khi liên tiếp chống đỡ hai mũi tên lông vũ, lúc Đại thủ lĩnh mới tỉnh táo , dẫn đầu hô to một tiếng, đó đầu ngựa thối lui về phía .
"Lui về phía , lui về phía !"
Nghe mệnh lệnh, tất cả sơn tặc đều cấp tốc thối lui theo , mãi đến khi khỏi tầm b.ắ.n của cung tiễn mới dừng .
"Tình hình các như thế nào?"
Lúc Đại thủ lĩnh cũng nhận những kẻ luôn thuận lợi trong chuyện như
bọn họ gặp thiên địch, biểu cảm trở nên dữ tợn, một thôn sức chiến đấu cao như thế, tài phú bên trong tuyệt đối thôn nào thể so sánh!
Lúc Đại thủ lĩnh càng thêm quyết tâm bắt lấy thôn Thẩm Gia, xem đối với , cho dù thôn Thẩm Gia mạnh mẽ đến thì cũng chỉ là một thôn gồm những thôn dân bình thường mà thôi, thể so sánh với những đao kiếm dính m.á.u của .