"Ha ha, yêm mà, Vô Cực lão đại và Thấm Nhi cô nương đều nhát gan, hai cầm lấy cây hương ."
Một đứa trẻ trong đó toe toét đưa cho hai một cây hương, đó lấy một mồi lửa, thổi mạnh vài cái, đợi khi mồi lửa bắt đầu lửa mới châm hương cho hai .
"Hả, ngay cả mồi lửa mà ngươi cũng mang theo ." Sau khi Thẩm Bích Thấm thổi tắt ngọn lửa cây hương xong, lập tức .
Mồi lừa bằng giấy đất bình thường, cuốn chúng chặt thành cuộn, dùng lửa đốt nó xong thổi tắt, lúc mặc dù ngọn lửa, nhưng bên trong vẫn một ánh đỏ đang từ từ thiêu đốt, giống như than hồng trong đống tro tàn, thể bảo tồn lâu tắt.
Nếu đánh lửa thì chỉ cần thổi nhẹ một cái là thể cháy, nhưng mà lúc thổi cũng thật khéo léo, yêu cầu nhanh gọn, mạnh và cung cấp lượng khí đủ lớn.
Do giá thành của loại giấy rẻ, cho nên những gia đình nông dân điều kiện đều mua một ít về mồi lửa, dùng để phòng những lúc cần thiết.
"Hắc hắc, cái là do yêm nhân lúc nãi nãi để ý lấy đó." Đứa trẻ cầm mồi lửa lập tức tự hào khi Thẩm Bích Thấm .
"Khụ, , bây giờ định thế nào?"
Trộm pháo, trộm mồi lửa, giơ tay nén hương đang bốc khói nghi ngút trong tay , trong lòng nàng khỏi thở dài, xem nén hương cũng là do đám trẻ nghịch ngợm lấy từ trong nhà !
"Chuyện đơn giản!"
Sau khi xong, lập tức chia thành ba nhóm xúm với , đó đồng loạt vươn tay, nắm lấy tay ghép thành hình ngôi .
Nhìn thấy hành động của bọn chúng, Thẩm Bích Thẩm nháy mắt hiểu chúng đang gì.
"A Thổ, nhảy lên " Quả nhiên, khi đám trẻ nghịch ngợm ghép tay xong lập tức sang với đứa trẻ đen gầy bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-384.html.]
"Được ."
Đứa trẻ đen gầy đó nhe hàm răng trắng sáng của , bước lên ngôi cho mấy đứa trẻ ghép , đó mấy đứa trẻ nghịch ngợm từ từ lên, cho đến khi đến chỗ cao nhất, nửa cao hơn tường vây quanh nhà của Trần đồ tể.
"Vô Cực đại ca, ngươi nhanh đến đây, đây là đầu tiên chơi trò , để ngươi lên ." Bên một đám trẻ khác ghép thành tổ nhỏ.
"Thấm Nhi cô nương, bên cho ngươi!" Nhóm thứ ba cũng nhỏ giọng với Thẩm Bích Thấm. "Đi nào."
Hai liếc , khẽ cắn môi, đó bắt chước A Thổ giẫm lên tay của nhóm trẻ đó, nhanh, hai cũng mấy đứa trẻ đó nhấc lên cao.
Địa điểm mà đám trẻ nghịch ngợm chọn đúng lúc ở ngay phía chuồng lợn, thôn Trần gia là một trong những thôn tương đối giàu ở trong vùng, cảnh của nhà Trần đồ tể cũng , chuồng lợn lớn, chỉ là một nửa chuồng lợn căn lều che mất, thấy bên trong chính xác bao nhiêu con lợn.
"A thổ, dựa hết ngươi đấy!"
Vẻ mặt của đám nhóc phía đều nở nụ gian ác nháy mắt với A Thổ, hai Thẩm Bích Thẩm tất nhiên cũng ám chỉ giống như .
"Yên tâm ."
A Thổ vỗ n.g.ự.c đảm bảo, đó lấy từ trong n.g.ự.c một quả pháo, khi châm lửa thì vươn tay ném xuống chuồng lợn.
Nhìn thấy A Thổ hành đồng, hai Thẩm Bích Thẩm và Thẩm Kỳ Viễn cũng dám chậm trễ, cũng bắt chước động tác châm lửa đó nhanh chóng ném chuồng lợn của A Thổ.
"Bùm, bùm, bùm..."
Kíp nổ của cái pháo cũng dài lắm, pháo còn kịp rơi xuống đất nổ mạnh, nhưng chỉ một âm thanh như cũng đủ để đánh thức đàn lợn đang ngủ say .
"Éc éc... Éc éc..."