"Ngươi... Ngươi  …”
Giọng  của Tống Nhất Phàm run nhè nhẹ, cổ họng trở nên khô khốc, một lát  mới khó khăn mở miệng hỏi,"Có  ngươi và Quý Hiên Dật ở bên  ?"
"Ngươi... Làm  ngươi  ?"
Nghe Tống Nhất Phàm hỏi, hai mắt Thẩm Bích Thấm mở to,  đó cúi đầu, khuôn mặt lộ vẻ ngượng ngùng, nhẹ nhàng gật gật đầu, "Ừ."
Được Thẩm Bích Thẩm chính miệng xác nhận, Tống Nhất Phàm giống như  năm tia sét đánh trúng, suy nghĩ trong nháy mắt trống rỗng, mũi đau rát,  nước nhanh chóng lan  trong mắt.
"Ta mệt mỏi, ngươi   ngoài ." Hắn  đầu hướng bên trong, nhẹ giọng  .
"Tiểu màn thầu, ngươi   ?"
Tống Nhất Phàm đột nhiên  lệnh đuổi khách  Thẩm Bích Thấm  hiểu vì ,    rõ nội tình, nàng cũng phát hiện cảm xúc của Tống Nhất Phàm  đúng,  khỏi  lo lắng hỏi.
"Ta  ngủ, ngươi   ngoài ."
Thẩm Bích Thẩm mang theo giọng  quan tâm lọt  trong tai ,  tâm lý Tống Nhất Phàm càng thêm khó chịu,  đè nén cảm xúc của ,  đó mới nhẹ nhàng chậm chạp .
"Vậy... Vậy ngươi nghỉ ngơi cho  , nếu  gì cần thì gọi "
Thấy Tống Nhất Phàm thật sự  khó chịu, tuy trong lòng nàng nghi hoặc, nhưng nghĩ đến   thương khó tránh cảm xúc thất thường, Thẩm Bích Thẩm cũng  nghi ngờ, gật đầu  rời .
"Vì ..."
Nghe  tiếng đóng cửa, nước mắt của Tống Nhất Phàm rốt cuộc  kìm nén  tuôn , dính ướt gối. Tại   như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-509.html.]
Tống Nhất Phàm đỏ mắt, cắn chặt môi , trong mắt tràn đầy mê man và tổn thương.
Cô nương  như Thấm Nhi, vì   thích Quý Hiên Dật...
Đã  khế ước nhà đất,  nhanh chóng tiến hành trang hoàng. Điều đầu tiên Thẩm Bích Thẩm nghĩ đến khi trang hoàng cửa hàng là Trương sư phó, hôm  ăn xong bữa sáng, nàng liền xuất phát đến huyện thành.
Thẩm Bích Thấm vẫn   với   về chuyện cửa hàng, dự định sẽ gây bất ngờ cho    khi việc trang hoàng  tất.
"Thẩm cô nương tới , mời ."
Thẩm Bích Thẩm tới khá sớm, Trương sư phó cũng   ngoài, thấy  đến là Thẩm Bích Thấm, lập tức tươi  nghênh đón  cửa.
"Vị  hẳn là thẩm thẩm, xin chào thẩm thẩm" Nhìn thấy phụ nhân bên cạnh Trương sư phó, Thẩm Bích Thấm đoán   phận của bà, mỉm  chào hỏi bà.
"Cháu là Thẩm cô nương mà ông nhà luôn nhắc  , tới đây, mau mời ."
Nhìn thấy thái độ  thiện của Thẩm Bích Thấm, Trương gia nương tử  ấn tượng   với Thẩm Bích Thấm,  thiết nắm tay Thẩm Bích Thẩm đến  xuống ghế,"Ông nhà  vẫn luôn khen ngợi cháu, hôm nay gặp mới   cái gì gọi là thần tiên diệu nhân
"Thẩm quá khen." Nghe Trương gia nương tử , Thẩm Bích Thẩm lập tức cúi đầu, vẻ mặt ngượng ngùng . "Ta   bậy, cháu  giúp đỡ gia tộc  bao nhiêu  đều  , thật là đa tạ cháu."
Trương gia nương tử vẻ mặt cảm kích ,"Cháu   , bây giờ sườn hiên đến quý nhân kinh thành còn  trúng, đương gia ít ngày nữa sẽ đến kinh thành, chúng  cũng  theo, kinh thành á,   bao giờ nghĩ tới, hiện giờ nghĩ  cảm thấy thật kích động"
"Ồ, còn  việc , thật là chúc mừng Trương sư phó" Nghe xong Trương gia nương tử , Thẩm Bích Thẩm lập tức kinh hỉ chúc mừng Trương sư phó.
Bởi vì nhà vệ sinh ở thời đại  quá mức đơn sơ, trong thành thị   nhà vệ sinh, cư dân thành thị thường dùng bộ, hôm  đổ xe phân , đây là lý do tại   nhiều bộ phim truyền hình về cơ bản đều sử dụng xe chở phân.
 mà, xe chở phân cũng   đợi một ngày 24 giờ bất chấp thời tiết, nó  thời gian cụ thể, một ngày chỉ  một chuyến, một khi bỏ lỡ  chờ đến ngày thứ hai, bởi   nhiều  bỏ lỡ xe chở phân liền trực tiếp đổ chất bài tiết ở  đường.
 , chính là đổ ở  cũng , đặc biệt là khu sinh hoạt,   cũng thấy phân bẩn và hôi thối, cho nên ở thời đại , thành thị càng đông dân thì vệ sinh môi trường trong thành thị càng kém.