"Nha đầu, hôm nay còn việc gì khác ? Nếu như việc gì, cùng trong thành xem đua thuyền rồng ?"
Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Thẩm Bích Thẩm, Quý Hiên Dật cảm thấy mới lạ, trong lòng khẽ rung động, nữa vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại đó,
ghé sát tay của Thẩm Bích Thấm thì thầm . "Thấm Nhi, dạy chơi chuồn... Á.."
Quý Hiên Dật xong, Quý Tư Linh đột nhiên vui vẻ ôm một cái hộp chạy đến, khi thấy cảnh tượng mật giữa hai họ, lập tức đỏ bừng mặt, giơ tay che mắt sang chỗ khác.
Trong lòng nàng âm thầm kêu than, ông trời ơi, nàng nữ quấy rầy chuyện của Nhã An đường ca , hu hu, nhất định sẽ oán trách c.h.ế.t mất thôi.
"Được, còn bao giờ thấy cuộc đua thuyền rồng đấy, tam ca, cũng cùng với chúng nhé?" Thẩm Bích Thấm đỏ mặt nhảy sang một bên, đó với Quý Tư Linh: "Tam ca của là cao thủ chơi chuồn chuồn trúc, đến lúc nó để cho dạy tỷ nhé."
"Thật ?" Nghe , Quý Tư Linh lập tức vui mừng về Thẩm Trí Viễn hỏi.
"Ùm."
Thấy bản đột nhiên thẳng mặt của Quý Tư Linh, khuôn mặt Thẩm Trí Viễn khẽ ửng hồng, vội vàng cúi đầu, gật đầu.
"Tốt quá, tiểu Thiên Lý, ngươi rằng chỉ cần đến thì nhất định sẽ cùng chơi với ."
Quý Tư Linh chớp chớp mắt Thẩm Trí Viễn : "Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, ngươi sẽ thất hứa đúng ?"
"Không, ." Thẩm Trí Viễn vội vàng gật đầu, thể cùng dạo chơi với Quý Tư Linh, trong lòng vui còn để cho hết.
" mà bây giờ ngươi vẫn còn đang học, ?"
Quý Tư Linh là một cô nương tri kỷ và bụng, nghĩ đến tình hình lúc của Thẩm Trí Viễn, thông cảm : "Nếu thì đợi .."
"Không , "
Thẩm Trí Viễn vội vàng mở miệng : "Hôm nay là tết Đoan Ngọ, là do chúng gọi Mộ Dung đại ca đến chỉ dạy b.ắ.n cung cho chúng , cho dù lúc rời cũng cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-531.html.]
"Thật , thì quá , chúng nhanh thôi!" Nghe , Quý Tư Linh tức vui vẻ hoan hô .
Mặc dù cổ đại thường kết hôn sớm, nhưng năm nay Quý Tư Linh mới chỉ là một tiểu cô nương 15 tuổi, đang ở độ tuổi ham chơi, ngày thường kìm nén tính tình, bây giờ thể tìm bạn bè chơi cùng, khiến cho nàng cảm thấy vui vẻ.
"Tiểu Thiên Lý, ngươi nhanh dạy , món đồ chuồn chuồn trúc chơi như
thế nào?"
Sau khi mấy họ xem đua thuyền rồng xong, dạo trong rừng trúc ở ngoại thành, khi xuống xe ngựa, Quý Tư Linh lập tức vui vẻ lôi kéo Thẩm Trí Viễn mẫu cho xem.
"Được."
Thẩm Trí Viễn khẽ mỉm gật đầu, đó lấy hai mảnh ghép của chuồn chuồn trúc, lắp ráp : "Cái thành mỏng là cánh của chuồn chuồn trúc, còn đây là cản trúc, chỉ cần ghép chúng với thì sẽ một con chuồn chuồn trúc chỉnh."
"Hoá là như , đó thì , thế nào để nó bay lên trời?" Quý Tư Linh gật đầu tỏ vẻ hiểu, thúc giục nó.
"Đầu tiên dùng hai tay giữ lấy cán trúc."
Nhìn dáng vẻ ngây thơ đáng yêu lúc của Quý Tư Linh, khoé môi của Thẩm Trí Viễn khẽ nhếch lên một nụ cưng chiều, đó mẫu giải thích: "Hai tay chà nhẹ như thế , đó nhanh chóng thả tay ."
"Viu..."
Khi Thẩm Trí Viễn xong, con chuồn chuồn trúc lập tức xoay tròn bay lên trời.
"Ôi chao, thật sự bay lên , bay lên !" Nhìn chuồn chuồn chúc bay lên trời, Quý Tư Linh vui vẻ vỗ tay hoan hô.
"Tâm Vũ tiểu thư, cô thử chơi một chút ?" Sau khi nhặt chuồn chuồn trúc về, Thẩm Trí Viễn mỉm đưa nó cho Quý Tư Linh.
"... mà chơi."Quý Tư Linh chút rụt rè .
"Trò dễ, cô cứ thử ."