Nghe thấy tin tức , tất cả đều giật : "Huyền thừa năm mươi mấy tuổi ?"
" đúng là nàng mang thai, hôm nay còn cố tình đến cửa hàng." Thẩm Lâm thị .
"Đến cửa hàng của chúng ? Có nàng chuyện gì ?"
Nghe Thẩm Bích Thấm khỏi nhíu mày, mấy Thẩm Kỳ Viễn cũng lo lắng.
"Chuyện thì ."
Thẩm Lâm thị lắc đầu, trong mắt cũng lộ vẻ mờ mịt, : "Không những giở trò gì mà còn vô cùng nhiệt tình với chúng . Mua sương sáo xong cũng thành thật trả tiền."
"Nếu nàng đến gây phiền phức thì cần quan tâm, đối xử với nàng như bình thường là . Còn nữa, tuy phụ nữ mang thai ăn sương sáo cũng nhưng phụ nữ thai kỵ ăn món ăn lạnh."
Thẩm Bích Thẩm suy ngẫm trong chốc lát với Thẩm Lâm thị: "Nương, nàng đến thì bán sữa sương sáo cho nàng , bán loại ấm , nếu cho đứa nhỏ trong bụng, chắc chắn nàng sẽ theo lời khuyên, dù cái thai thể là đứa bé duy nhất của nàng ."
Thẩm Bích Thấm âm thầm cảm thán Thẩm Kim Mai là vận may, tuy gả
cho một huyện thừa cũng quá vui vẻ nhưng huyện thừa nhi tử, chỉ một nữ nhi, nếu cái thai của Thẩm Kim Mai là nhi tử thì địa vị của nàng ở trong phủ thể vững như bàn thạch .
Tuy nhà họ và Thẩm Kim Mai nhiều chuyện vui vẻ nhưng oan gia nên giải nên kết, chỉ cần Thẩm Kim Mai đến tìm nhà họ gây phiền phức, nể tình đều là với Thẩm Bích Thấm cũng quá mức tuyệt tình với nàng .
"Ừm, nương hiểu ."
Nghe , Thẩm Lâm thị cũng ý thức tính nghiêm trọng của sự việc nên vội vàng gật đầu theo lời nàng. Nếu Thẩm Kim Mai xảy chuyện gì đó chỉ vì ăn sương sáo lạnh ở cửa hàng của họ, chỉ sợ nhà họ đối mặt với sóng to gió lớn gì nữa.
Rất nhanh đó đến tháng bảy, tất cả ớt thu hoạch hai nên Thẩm Bích Thấm bắt đầu tương đậu tằm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-541.html.]
Lúc một mẫu đất ở trang viên dùng để chuyên phơi các loại vại gốm, bên trong đó đều là đậu tằm các bước khi đợi lên men, kiên nhẫn chờ đợi thêm ba tháng nữa thì quá trình tương đậu tằm mới kết thúc.
"Mọi nhất định chú ý đến thời tiết, một khi cảm thấy trời sắp mưa lập tức đậy nắp , tuyệt đối để nước mưa rơi trong." Thẩm Bích Thấm dặn dò mấy Lưu Đại Tuệ.
Thời tiết tháng bảy ở phương nam khó chịu, khi thì nắng gắt như bốc cháy, khi thì mưa tầm tã nên cực kỳ chú ý đến vấn đề thời tiết.
"Bọn hiểu ." Mấy Lưu Đại Tuệ vội vã gật đầu.
"Ừm, thì vất vả cho ."
Khâu cuối cùng trong quá trình tương đậu tằm là khâu rườm rà nhất cũng mệt mỏi nhất, đúng là bỏ nhiều công sức.
"Cô nương, khách sáo quá!" Lưu Đại Tuệ vội vàng lắc đầu, : "Đây vốn là công việc của chúng , dám nhận vất vả vất vả."
"Ừm, gần đây Lưu Nhất học ở học đường quen ?" Thẩm Bích Thấm gật đầu, lúc nàng mới hỏi tiếp.
"Quen , đứa nhỏ thích học, bây giờ những tên của chính mà còn tên của tất cả chúng , tính toán cũng thể tính đến năm mươi "
Nhắc đến chuyện Lưu Nhất học, mặt Lưu Đại Tuệ hiện lên vẻ kiêu ngạo, trong mắt như ánh sáng mà nay từng thấy.
"Vậy thì ."
Nghe mặt Thẩm Bích Thấm cũng lộ ý vui vẻ. Lưu Nhất đúng là một hài tử chăm chỉ, nếu bồi dưỡng cẩn thận, tương lai sẽ tệ.
"Cô nương, trời nóng bức thế , chuyện của trang viên cứ giao cho chúng là , về nghỉ ngơi !" Nhìn gương mặt nhỏ của Thẩm Bích Thẩm rõ ràng đen , thê tử của Lưu Đại Tuệ cảm thấy đau lòng.
Trong lòng nàng thì Thẩm Bích Thấm giống như một tiểu tiên nữ, dáng vẻ nên trắng trẻo mới đúng, nếu bôn ba trời nắng gắt thế thì quá khổ cực.