"Còn cả bánh nướng  hôm nay nữa, mùi vị  thật sự  mới lạ." Thẩm Bích Ngọc cũng mỉm  .
"Đó là bởi vì  lò nướng, nếu  thì cũng    món ." Thẩm Bích Thẩm mỉm  .
" , ngày tỷ thành , Thẩm Kim Mai cũng tặng quà kết hôn cho tỷ." Thẩm Bích Ngọc đột nhiên  với vẻ mặt khó hiểu : "Hơn nữa quà tặng  đắt tiền"
"Nếu nàng  tặng thì nương cứ nhận lấy ."
Nghe ,   ban đầu  im lặng,  đó Thẩm Bích Thấm : "Bây giờ phu nhân của huyện thừa  qua đời, cái thai  của Thẩm Kim Mai   xác nhận là con trai, địa vị   của nàng  ở trong phủ chắc chắn sẽ khác, chúng   nhất thiết  xảy  tranh chấp với nàng ."
Phải  rằng vận may của Thẩm Kim Mai thật sự  , phu nhân huyện thừa  qua đời nửa tháng  vì bệnh tật, mà cùng lúc đó nàng   leo  lên  của quan huyện thừa,   chuẩn đoán chính xác là  mang thai, lão huyện thừa sắp  con tất nhiên là vô cùng vui mừng,  lên tiếng rằng chỉ cần Thẩm Kim Mai  thể bình an sinh  con trai, sẽ nâng nàng  lên  chính thê, bởi  bây giờ giá trị con  của Thẩm Kim Mai  thể  là tăng lên gấp đôi.
Thẩm Bích Thẩm tất nhiên  sợ một phu nhân huyện thừa nho nhỏ, nhưng dù  cũng  quan hệ huyết thống, nếu như Thẩm Kim Mai  chủ động lấy lòng, thì bọn họ cũng  cần quá mức cứng rắn, nhưng cũng   khả năng  thiết với nàng , hai nhà chúng  nước sông  phạm nước giếng (* gì cũng  liên quan đến ), chỉ cần chung sống hòa bình là .
"Ừm,  tỷ  trả  nữa." Nhìn Thẩm Lâm thị, Thẩm Lý thị gật đầu đồng ý, Thẩm Bích Ngọc mới gật đầu đồng ý.
"Thấm Nhi cô nương, cô nương cùng   đây một chút,   chuyện   với cô nương!"
Trong lúc   đang  chuyện, khuôn mặt Tống Nhất Phàm tái nhợt đột nhiên từ cửa chạy , cả  run lên vì cố gắng hết sức kiềm chế cơn giận của , quan trọng nhất trông đầu tóc của  bù rù, quần áo rách nát, cả  cực kỳ chật vật,  mặt còn  nhiều vết bầm tím.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-552.html.]
"Tiểu màn thầu, ngươi... ngươi   đến đây?" Nhìn thấy Tống Nhất Phàm cả  chật vật xuất hiện ở cửa nhà họ Thẩm, trong lòng Thẩm Bích Thấm khẽ sửng sốt, vội vàng tiến lên quan tâm hỏi.
"Cô nương   đây với  một chút." Tống Nhất Phàm   trả lời câu hỏi của nàng, trực tiếp nắm tay Thẩm Bích Thẩm kéo  ngoài.
"Đây... đây là  chuyện gì xảy ?"
Tất cả   đều khó hiểu  , nhưng thấy Tống Nhất Phàm hình như đang cố ý tránh mặt bọn họ, cho nên cũng cố kìm nén sự tò mò trong lòng, vẫn   theo hai  họ hỏi.
"Tiểu màn thầu, chuyện gì xảy  thế? Sao ngươi   về ?" Thẩm Bích Thấm khó hiểu lên tiếng
Mới ngày hôm qua,  nhà của Tống Nhất Phàm  tìm đến đây, đối phương vẫn  tiết lộ danh tính, nhưng từ cách ăn mặc cùng khí chất      phận của bọn họ nhất định  tầm thường, đặc biệt là phụ  của Tống Nhất Phàm,   mang theo khí chất của   chức quyền cao.
Khi mẫu  của Tống Nhất Phàm  thấy  thì lập tức bật , nắm lấy tay   chịu buông , Tống Nhất Phàm cũng cảm thấy  áy náy, cuối cùng cũng đồng ý  theo họ về nhà.
Tống Nhất Phàm ban đầu dự định hôm nay sẽ  về Phúc Châu, nhưng   tại  bây giờ  đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa cả  còn đầy vết thương.
"Thấm Nhi cô nương, tên họ Quý     xứng đáng với tình cảm của cô nương!" Tống Nhất Phàm lau vết m.á.u  khóe môi, trong mắt tràn đầy đau thương  về phía Thẩm Bích Thấm,  mặt tràn đầy sự tức giận  thể che giấu.
Nghe , Thẩm Bích Thẩm  khỏi nhíu nhíu mày.
"Tiểu màn thầu,    , ngươi đừng   như , đây là chuyện giữa  và ... "Thấm Nhi cô nương!"