Cùng với âm thanh pháo trúc náo nhiệt, thì nhà nào nhà nấy đều giăng đèn kết hoa, đoàn viên ăn tết, đêm đông lạnh lẽo, dường như khí vui mừng đón năm mới mang theo sự náo nhiệt giúp tiết trời ấm áp lên nhiều.
Ở giếng trời nhà họ Thẩm cũng phá lệ vô cùng náo nhiệt.
Tất cả của nhà họ Thẩm đều vây quanh , một nhà Thẩm Đại Võ cũng cùng đến đây.
Mọi cùng kính rượu, qua ba tuần rượu thì Thẩm Đại Võ đột nhiên lên, vuốt gáy ngây ngô , nhưng lâu cũng nên lời.
"Đại tỷ phu, , chuyện gì thể ." Mấy Thẩm Bích Thấm cũng nôn nóng thúc giục .
"Chuyện , là một chuyện ."
Thẩm Đại Võ cũng che giấu liền tươi nâng Thẩm Bích Ngọc ngày càng trở nên mượt mà ,”Ngọc Nhi đang mang thai, ba tháng ."
Người đầu mang thai thì ba tháng đầu cơ bản sẽ biểu hiện quá rõ ràng, bởi lúc đầu trừ cảm thấy Thẩm Bích Ngọc đẫy đà hơn thì cũng ai suy nghĩ đến hương , bởi khi thấy, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc cùng vui vẻ.
"Đây... Đây là thật sự ?"
Thẩm Lâm thị cảm thấy vô cùng kích động, liền dậy nhanh đến chỗ bên cạnh Thẩm Bích Ngọc, khi kéo tay nàng xem xét ngừng thì liền ,"Đã nương , thật quá, thật quá, sắp thành bà ngoại , quá !"
"Con, đứa nhỏ cũng thật là, chuyện lớn như thể hiện , sớm một chút cho chúng , như chúng mới thể qua giúp con bồi bổ cơ thể chứ."
Thẩm Thủ Nghĩa chút trách cứ , nhưng qua giọng rõ ràng là đang tràn đầy vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-598.html.]
"Con... Con nghĩ chờ thai định mới ."
Nhìn ánh mắt quan tâm của thì Thẩm Bích Ngọc cảm thấy vô cùng ấm áp, nếu ở tại chủ trạch họ Thẩm, chỉ sợ tình hình sẽ bất đồng .
" , ba tháng đầu thể là đúng, con chuyện thể là đúng."
Ba tháng đầu là thời gian đứa nhỏ yếu ớt nhất, vì nên công bố tin vui, nên đợi qua ba tháng, đợi đứa nhỏ định thì mới công bố tin vui ngoài.
Tuy rằng mùa đông lạnh, nhưng bởi vì chậu than, hơn nữa chăn cũng đủ dày, nên Thẩm Bích Thấm vẫn mặc quần áo mỏng khi chuẩn ngủ, như sẽ vô cùng thoải mái, đây cũng coi như là ở kiếp nãi nãi dưỡng thành thói quen trong một thời gian .
Tuy rằng hài tử đều đón giao thừa, nhưng xét thấy Thẩm Bích Thấm là nữ hài tử, vì khiến các nàng mệt mỏi, nên ngoại trừ Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ
Viễn đón giao thừa, thì hai nữ hài tử đều nghỉ ngơi .
Đổi xong quần áo, chải tóc, Thẩm Bích Thấm mở ngăn kéo , liền cẩn thận thấy một chiếc túi gấm quen thuộc.
Động tác khựng một chút, ngay đó một khuôn mặt yêu nghiệt liền hiện bên trong đầu nàng, thật thì tên quỷ chính là nhan sắc xuất sắc nhất mà nàng từng gặp qua, đúng là gì sánh bằng.
Cũng từ lúc nào nàng lấy cây trâm cầm trong tay, trong lòng Thẩm Bích Thấm thầm nghĩ, tên quỷ dường như lâu đến, bản thiếu một phu nhân, hiện giờ tâm nguyện thành, chuyển thế đầu thai ?
Vậy cũng , dù cho thể nào, nếu cho nàng thì nàng liền nhận , đây dù cũng coi là tín vật đính ước của bọn họ.
"Phần phật…”